Viết cho người mình yêu ...

ablaze gem

Member
Anh ơi......

Em không hiểu nói ra những điều này bây giờ có được không? Nhưng em muốn nói, nói hết, một lần thôi, để rồi em sẽ lặng lẽ...sẽ tập quên anh...

Anh ơi...giờ này anh đã đến nơi chưa? Có lẽ cũng đến rồi đấy nhỉ? Anh vẫn khỏe chứ? Ổn chứ hả anh? Em cũng chẳng mong gì hơn anh ổn định cuộc sống nhanh một chút...

em ko biết chuyện của bọn mình kết thúc như thế có nên không? Thực sự, có điều này, chắc anh chưa biết...Khi nhận lời anh, em sợ là em lừa dối bản thân em, em sợ tình cảm của em đối với anh chưa đủ để gọi là tình yêu...nhưng càng ngày em càng thấy yêu anh hơn...thấy tự tin hơn vào quyết định của mình...nhưng cái lúc em tự tin nhất thì cũng là lúc anh nói câu "Anh nghĩ nên chia tay thôi"...Em không nói được câu gì ngoài câu "Cái gì phải đến thì sẽ đến"...nhưng thực ra lúc đấy em muốn nói nhiều lắm, muốn hỏi anh sao lại thế? Muốn hỏi anh thực ra là ai trong trái tim anh? Muốn biết sự thật...tại sao anh lại làm thế...nhưng em ko nói được gì...người em lúc đấy lặng đi, nước mắt trào ra, ngăn ko nổi...Anh ơi, tại sao? Anh ko còn tình cảm gì với em hay chỉ vì anh phải đi nên anh làm thế. Bạn em bảo tất cả những điều anh làm chỉ vì hạnh phúc của em...anh ko muốn em phải chờ đợi...không muốn em phải khổ...em không hiểu em nghĩ gì...một phần em mong đúng như nó nói, anh còn yêu em, một phần em mong không phải...bởi anh mà làm thế thì em thất vọng lắm, anh biết không? Anh không nhớ ngày trước anh dặn em phải chờ anh như thế nào à? Anh không nhớ anh đã từng nói với em "Anh học xong chẳng muốn làm giám đốc, chỉ muốn em với anh vẫn thế"..........em đã bảo em sẽ chờ cơ mà.........anh ơi.........

Hôm qua.....anh bay....em ko biết anh bay lúc mấy giờ, chỉ biết là bay... Tối qua em ngồi ôm lấy ĐT, chờ anh gọi...để nói tất cả với anh....em ngồi trông ngóng nhưng có lẽ anh ko muốn nói chuyện với em nữa.... Chiều qua, lúc em gặp anh N ý anh ạ...nghe anh N nói em chỉ muốn khóc thôi...nhưng em ko khóc, hay ít ra không khóc ở đấy. Em ko biết cảm giác của em có đúng không nhưng em cảm thấy anh đang ở gần đấy, gần lắm, gần lắm...em không muốn khóc, không muốn anh hay cả anh N biết em mềm yếu như thế nào. Lúc đó em muốn gục ngã ngay ở đấy...Em cứ cảm thấy nêu em quay bước lại, nếu em tìm...sẽ nhìn thấy anh...một lần nữa...điều mà em ao ước mấy ngày nay...nhưng em điềm nhiên quay gót....em ngốc thật anh nhỉ.......

....Dạo này em hay ngồi xe bus...cái xe mà ngày trước em ghét cay ghét đắng...em ngồi trên xe, tựa đầu vào cửa kính...lướt đi trên những con đường anh từng đèo em đi...Lúc đó em lẩm nhẩm lại những gì em với anh đã nói khi đi qua đoạn đường ấy...em nhớ như in anh ạ...nhớ từng ánh mắt...từng câu nói...nhớ cả những gì đầu tiên....duy nhất...cuối cùng....anh ạ........

...Em muốn nói nhiều lắm.......nhưng có lẽ em ko nói hết được....Bạn em bảo "Mày hạnh phúc thật, mày có anh P..."...em cũng thấy hạnh phúc anh ạ...em hạnh phúc vì có..hay ít nhất cũng đã từng có anh...hạnh phúc với những kỷ niệm...ty ko nhiều nhưng em ko quên được...hạnh phúc bởi lần đầu em biết...thế nào là tình yêu.......

Anh ơi.....em chỉ nói 1 câu nữa thôi....duy nhất một câu nữa....trước khi tập quên đi tất cả...cái câu mà chưa bao giờ em nói với anh dù em rất muốn........anh ơi..........em yêu anh..........
 
hic hic hôm nay nhìn thấy anh đi với cái bà chị học cùng lớp mà lòng em tê tái em thấy lo sợ lắm mặc dù như thế thật là vô lí em kô có quyền gì để cấm anh cả dù em rất muốn cấm huhuhuuhhuuhhuuhhuhuui ước gì anh biết như thế để anh kô cầm đài cho bà ý thà mang tiếng là kô ga lăng còn hơn uhuhhuhuuh
 
Nó đang lãng phí thời gian của nó....???..........hmm................có khi thế thật.........bởi vì đã từ lâu rồi..................ôm lấy cái máy tính mỗi buổi trưa đã trở thành thói quen ko thể bỏ đc.................Mà đã hai tuần này nó có làm gì đâu ngoài việc cứ ngồi đó................chờ..................chờ hoài mà chẳng nhận đc gì............Anh thực sự làm nó lo lắng rồi.........Ko hiểu có chuyện gì xay ra với anh ........Nó biết ngồi chờ anh thế này chẳng giúp đc gì..................cũng chỉ làm mất thời gian thôi...............nhưng làm sao nó tắt máy đc kho mà anh ko liên lạc gì với nó...........buồn..............
 
.................Không biết từ bao giờ nó đã quên cái topic này.....................cái topic mà nõ đã từng viết rất nhiều...............Để hôm nay tự nhiên con bé buồn.........chợt nó nhớ một nơi nó đã từng chia sẻ biết bao chuyện buồn vui trong lòng nó..................
..........Nó..............một con bé hiếu thắng như vậy nhưng cuối cùng đã không thể có đc những gì nó muốn............Đây chẳng phải chuyện thắng hay thua........cũng chẳng phải chuyện nó cứ muốn là đc.............Chỉ biết nó đã thất vọng.........khi nó đặt quá nhiều niềm tin.............Nhưng nó chẳng hề hối hận vì những việc nó đã làm................bởi dù sao nó cũng đã cố gắng hết sức...........Nó buồn...........không hẳn.............
..........Nhận thư anh..............nó chưa đọc................nhưng chưa gì mắt đã đỏ hoe rồi..........Nó sợ phải đọc đc những điều nó không muốn..........Sao giờ nó thấy mình nhát gan thế.......................
...............Nó biết anh chẳng thể hiểu đc hết những gì nó viết cho anh...........nhưng dù nó có nói gì chăng nữa..................thì câu trả lời của anh cũng chỉ có vậy thôi............Nó đã biết trước mà...............nhưng sao nó vẫn buồn thế...........
............Anh bay giờ cũng có khác gì nó đâu..........anh buồn vì một người con gái khác trong khi nó buồn vì anh.............Nó thầm ghen tị với ai kia trong lòng anh.............thầm vui vì người đó đã từ chối anh của nó............Thật không tin nó đã suy nghĩ ích kỉ như vậy...................lại buồn..............
.................Anh biết anh không còn hy vọng........anh buồn.........nhưng nó thì khác.............cho đến bây giờ nó vẫn luôn nghĩ rằng nó có thể xóa bỏ hình ảnh người ta trong lòng anh...............Nhưng đó cũng chỉ là nó nghĩ..........nó đâu đã biết phải làm gì để anh vui lên....................để thay thế cho người con gái bấy lâu nay trong trái tim anh.................để anh nghĩ tới nó với một nghĩa khác hơn là một " người bạn đặc biệt "..............
..............Và nói ra những điều bao lâu nay nó đã giữ kín...........nó thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.............nhưng nó biết...........đây cũng chính là lúc nó phải nhìn nhận vấn đề một cách thực tế ............Nó phải biết chấp nhận rằng rất lâu nữa trái tim anh mới dành cho nó................và cũng có thể là chẳng bao giờ...........
...........Liệu nó có chấp nhận mãi mãi sẽ là " người bạn đặc biệt " của anh như anh đã nói không............
...............Chỉ cần nó biết.........nó có cơ hội..............dù nhỏ thôi...........chắc chắn nó sẽ chờ................chờ đến khi nào.........trái tim anh................có nó.............
 
ước gì mà tự nhiên anh chuyển sang xe của em hihiihihihihhi em hình như đã wen đc anh? có lẽ như thế mà em cũng mong như thế
em đã có người bạn mới hình như đó là người hoàn hảo lắm nhưng mà sao em vẫn thấy buồn ghê
chẵng nhẽ anh kô có lấy 1 phút nghĩ đến em??
:( :( :( :( :( :( :( :( :( :( :( :( :( :( :( :wub: :wub: :mellow:
 

rikku

Active Member
hãy để tớ nói vậy..
chip ạ.. đơn phương dù không phải là một điều hay cho bản thân và cả người mình yêu nữa.. nhưng tình cảm ấy thực sự là đáng quý;
ở cái lứa tuổi này của chúng ta; mỗi rung động đầu đời là một điều tuyệt vời biết bao; đối với riêng tớ; yêu là một niềm hạnh phúc lớn.

rồi hỏi rằng hạnh phúc đó là gì? trong tình yêu; cái khái niệm ấy thật mơ hồ: chỉ một ánh mắt? rồi một khuôn mặt mỉm cười; những gì người ấy đối với mình, dù chỉ là nhỏ bé nhất, cũng đủ để mình nao nao vui. Niềm vui không cuồng nhiệt, không nóng bỏng, nhưng mỗi lần nhớ lại, ta đều biết được nó có ý nghĩa lớn như thế nào ~ đâu cần những lời lẽ như "anh yêu em nhiều lắm" hay một bông hồng bất chợt; để cảm nhận tình yêu?

Nhưng để biết rằng người ấy chưa từng yêu mình; và để chấp nhận điều đó; quả thực là một sự thách thức lớn cho bản thân. thậm chí con người còn mang theo những mặc cảm, để rồi cảm thấy đối với người ấy "mình chẳng là gì".
có thể thế thật; và câu nói đó tớ cũng chưa trả lời được là đúng hay sai.

Nhưng

Hãy lạc quan lên; tin vào cuộc sống. tin vào những gì ta trân trọng nhất, tin vào gia đình, tin vào bạn bè, và nhất là tin vào bản thân. đừng sống trong những dằn vặt và đau khổ. những thứ ấy sẽ giúp ta phần nào quên đi một sự thật "HẮN KHÔNG YÊU MÌNH!"

nói như vậy không phải là khuất phục cái sự thật ấy. rồi cuộc sống, thời gian sẽ chứng minh tất cả. tớ muốn nói rằng hãy cứ sống, thật tốt, và nhất là luôn thành thực với bản thân, đừng mang theo những màn sương mù dày đặc trong tâm hồn.. hãy cứ sẻ chia đi, để cảm thấy ta đang sống - một cuộc sống tươi đẹp.
Để biết được rằng ai là người quay lưng lại với ta..?
Tin rằng sẽ có một ngày, cái kẻ vô tâm kia sẽ thấy mình thực sự có ý nghĩa với hắn, cái ý nghĩa mà hắn đã ko nhận ra bấy lâu..

HÃY DŨNG CẢM LÊN CHỨ!
bên cạnh u ko chỉ có 1 người mà!

----
hãy tin rằng trong những kẻ tuyệt vọng bây giờ chỉ có tớ thôi..
bạn của tớ ạ; lần này ko phải là tình yêu nữa..
..
nhưng tớ vẫn tin vào cuộc sống - cho dù là thế nào - tớ tin vào bản thân mình! TỰ MÌNH CÓ THỂ GIẢI QUYẾT ĐƯỢC MỌI KHÓ KHĂN MÀ! CHỈ CẦN MỘT NIỀM TIN ..
 

Nhoc_Maruko

Member
..............thực sự là em ko hiểu tình cảm của mình.............và của anh nữa..........

.....em vẫn nói với mọi người là em thích anh ...................nhưng em cũng chẳng biết đó có phải là sự thực ?.............hay chỉ là bị anh thu hút !
......nhưng tại sao ?........... anh vẫn đến trong những giấc mơ của em ? .............

...........và cho đến khi nào mọi chuyện mới sáng tỏ ?................Em cần biết tất cả ..................thái độ của anh .................nói lên điều gì ?................

Chúc cho anh và cả cho em hạnh phúc !
 

Nhoc_Maruko

Member
...........thôi..............tiếp tục nào...............
............hãy quên những đau khổ dằn vặt đi...........
............hãy coi nó chỉ là cổ tích...............
............là những hi vọng chẳng bao giờ thành.............
 

rikku

Active Member
cuộc đời này vốn vẫn chỉ có thế.. hurt, pain; and tears?
kể cả có yêu hay ko; vẫn là từng ấy thứ.
 

rikku

Active Member
đập chết ăn thịt.. ko định post bài này đâu nhưng mà thấy thương cái topic này quá.. thôi copy bài của mình từ forum 88 sang..
chúng mày đã từng cảm thấy thiếu vắng một ai đó trong cuộc sống?
--
Nó là ai?  một đứa tao chưa hề quen biết. gặp một cách tình cờ 
và chỉ vài ba lần nói chuyện; tao đã cảm thấy "kết" nó rồi.
dù sao thì thời gian cứ vẫn trôi đi; và tao mất hoàn toàn - ko thể liên lạc với nó - vì những gì tao biết về nó chỉ là 1 cái tên.
rồi một hôm nghe thấy có người nhắc tới cái tên đó  tao đào bới mọi info; cho tới khi biết đích xác nó là ai; nó như thế nào 

rồi biết YM của nó ~ rồi chat 
nhưng những gì có thể nói được qua ym.. thì đã nói hết cả rồi 
đã ko biết bao nhiêu lần định hẹn nó gặp mặt; nhưng tất cả tao cũng chỉ dừng lại; với một câu hỏi rằng  mình là gì với nó?
tao ko biết nữa.

Rồi tao nhìn lại tao ~ tao tự hỏi xem nó thực sự là gì đối với tao - để được một câu trả lời là CHẲNG LÀ GÌ CẢ! chỉ là những kỷ niệm về vài rung động trong thời gian đang thiếu hụt về mặt tình cảm.

Nhưng tao vẫn tin vào nó.  với một hy vọng rằng nó là người mà bấy lâu nay tao vẫn tìm kiếm.

Nhưng rồi..
một tuần.. 2 tuần ko thấy bóng dáng nó trên net; khi mà tao online 14h/ngày

một hôm thấy nó. nhưng tất cả những gì tao thấy được trên cái nik có contact detail là My love kia chỉ là một cái status busy nhìn đáng ghét tới mức muốn đập tung monitor ra.
rồi lại bẵng đi. nó ko còn hiện diện trong cuộc đời tao nữa ?!
mỗi ngày về.. dù là vi tính hỏng cũng cố chạy ra hàng vào tất cả những forum nó tham gia mà tao biết.. chỉ để xem xem có bài mới hay ko?
rồi mỗi lần là một lần thất vọng.
Tao cảm thấy.. thực sự thiếu vằng.. thiếu vắng một tình yêu.. và thiếu nó..

Nói cho cùng.. nó giờ đây cũng chỉ là đôi dòng chữ.. vô tình và lạnh lẽo.. trên chiếc màn hình này. Tao đếm lại những gì tao biết về nó.. ban đầu là số 0. và bây giờ, con số ấy lại là 0.
Contact email = 0
adress = 0
telephone number = 0
and memory? tao ko muốn quên nó đi. tao muốn nghĩ về nó như nghĩ về một người tao yêu - một con người mà tao vẫn đang tìm kiếm - cho dù thực sự tao chưa bao giờ yêu nó cả.
 

ablaze gem

Member
Ngày đi trong nắng, mùa đi trong mưa.........
........Một ngày trong xanh, nắng nhẹ, nắng hiền lắm.......một ngày đẹp trời......khi em nghe những điều anh nói......em không biết nói sao để diễn tả cảm giác của mình........lâng lâng.........run rẩy.........hơi sợ sệt nữa chứ.........tại sao em không có cảm giác này với những người khác......tại sao em lại rung động........trước anh.........
Anh nhớ không?........trò chơi của bọn mình...........yêu nhau thử.........một tuần.........nếu đượ thì tiếp tục.........không được thì làm bạn........em vẫn coi chỉ là một trò đùa.........em không bao giờ........không bao giờ nghĩ em và anh sẽ thành đôi............vậy mà.........1 tuần........em không thể phủ nhận có những khoảnh khắc em mong trò chơi của mình thành hiện thực..............
Uhm.........hôm nay trời nắng........nhưng không hiền..........nắng gắt......... nghe những điều anh nói..........tự dưng em thấy hụt hẫng........thất vọng.......vậy là..........chỉ là đùa hả anh..........chỉ là em hiểu lầm hả anh........nhẹ thật đấy.........câu đàu nhẹ như giọt nắng hôm nao............
........Em cũng không hiểu được em.......một nửa muốn tiếp tục.......một nửa lại mắng : mày không nên làm thế........chỉ là mày rung rinh thôi........chỉ là say nắng thôi..........sẽ qua......sẽ qua.........
......Uh.......sẽ qua.........sẽ qua........say nắng ấy mà........vậy nhá anh........mình làm bạn..........^^...........làm bạn............bạn...........
 
anh quả đúng thật có tài làm cho người khác phải bực mình em cũng kô hiểu vì sao mà em lại phải bực tức như thế
kô gặp anh đã gần 1 tháng rồi 1 tháng đối với em sao mà dài dến vậy em nhìn từng khoảnh khắc của thời gian cầu mnog mnihf mau chóng đc gặp anh để đc nghe anh nói đc nhìn anh cười
anh có biết trong 1 tháng đó điều gì đã đến với em kô em thấy thật đau khổ em bị bắt buộc phải lựa chọn . em bị cấm kô đc gặp anh nữa đó có phải là điều quá khó khăn với em kô
rồi 1 ngày nào đó trên con đường vắng bóng anh.............
em kô muốn như thế
em.......................
và nếu có thể gặp lại anh thêm 1 lần nữa em sẽ nói cho anh biết rằng ...... em ..........yêu..anh
 

Nhoc_Maruko

Member
Hum
để coi nào , cũng hơn 1 tháng rùi ta ko gặp nhau đấy nhỉ ?
Thế mà tôi chẳng nhớ anh 1 chút nào , dù chỉ 1 chốc lát gọi là có :rolleyes: (hơi xạo)
:lol: :lol: :lol: :lol: B)
có lẽ tôi nên vui vì điều đó ,
quên anh đi cuộc sống của tôi lại càng dễ chịu hơn
<_< B)
Good bye my love !
 
thời gian có thể làm cho vạn vật thay đổi nhưng nếu có thể em vẫn mong mình kô đổi thay bởi em biết .................. trái tim em có những phút yếu mềm và em sợ điều đó...............................
 
To U:công nhận là xa quá cơ U đang ở tận trong thành phố đến 1 tháng nữa mới ra , hic .....1 tháng là 30 ngày đó công nhận là quá lâu .Nhưng có lẽ 1 tháng này sẽ quyết định tương lai của bọn mình chăng ....Mong là chúng ta sẽ có 1 kết thúc có hậu ...nhưng cho dù thế nào đi nữa thì chỉ cần U biết luôn có 1 người luôn nhớ U nhiều lắm đó .....Nhớ U nhiêu ....
Mong rằng mọi điều tốt lành nhất sẽ đến với U
 
kô thể chịu nổi nữa tại sao nỗi nhớ cứ vây quanh ta em cứ nghĩ anh chỉ đi cùng lắm là 1 tháng thôi nhưng mà ngày em về hn lại là ngày anh tiếp tục chuyến đi của mình lại thêm 1 tháng nữa đợi chờ em thực sự kô muốn như thế có lúc em muốn bảo anh nhanh chóng quay về nhưng rồi lại thôi vì em cũng kô muốn anh đi chơi mà lại bị những chuyện khác làm cho bận lòng
bởi thế em chỉ biết nói lên những tâm sự này lên trang web trường em , em ................................chỉ mong anh hiểu 1 điều là em nhớ anh lắm lắm và dù anh ở đâu thì vẫn có 1 người rất nhớ anh
mong anh sớm trở về , em rất muốn kể cho anh nghe những chuyện vừa qua rất muốn đc cũng anh sẻ chia những chuyện vui buồn trong chuyến đi của anh bởi vì ...........................................
 

sweet_candy

Member
..........Lâu quá rồi con bé mới post bài lại trong CVA.org..........mà nhất là trong cái box quen thuộc này.............Nói đúng hơn là đã từng quen thuộc với nó mới đúng chứ.......nó đã quên cái thói quen ấy lâu rồi.......Hôm nay đúng là ngày buồn.........Ko do ai cả.........chỉ tại một mình nó thôi........Nó ngốc ........Nó cũng chẳng biết nữa...........Nó với anh đã chia tay.....và người chủ động lại là nó...........Thật ra chia tay ko phải tại nó hay tại anh.....cũng ko phải tình cảm của hai đứa đã hết.............Nó cũng chẳng hiểu tại sao lại làm thế nữa........Nhưng nó ko hề hối hận tí nào........đến bây giờ vẫn vậy........Nó sắp đi du học rồi.........có thể là 5 năm....6năm.....mà cũng có thể lâu hơn.......Và với thời gian lâu như thế.......nó ko chắc nó sẽ còn có một cái gì đó gọi là sâu sắc với anh..........hay nói đúng hơn là nó sợ anh sẽ thay đổi..........Càng nghĩ.....khuôn mặt anh càng hiện lên rõ hơn.......Tất cả nhắc nó nhớ thời khắc bên nhau của hai đứa.........nhớ rõ anh và nó đã từng có nhau như thế nào..........Có lần hai đứa đã từng ngồi nói về tương lai........Anh nói rằng khi cưới nhau sẽ sinh 12 đứa con.....11 con trai và một con gái........con gái sẽ cùng mẹ làm khán giả.......Còn ba làm huấn luyện viên....11 đứa còn lại sẽ làm một đội bóng........Rồi sẽ xây một căn nhà thật to ......hình quả trứng........mái nhà sẽ bằng kính trong suốt.......để đêm đến cả nhà sẽ ngắm sao...............
Nó ngồi..........gục đầu xuống bàn khóc òa lên.........Nó sai rồi........Nhưng nó ko hể hối hận tí nào.........Nó tin rằng rồi anh sẽ hiểu.......rằng thời gian sẽ thay nó bù đắp cho anh..........Lần cuối........cho nó nói xin lỗi anh.......Rằng.....nó yêu anh rất nhiều.............
 

ablaze gem

Member
....Hà Nội đêm mưa....Mưa rả rích....mưa dầm dề.....mưa như trút muộn sầu...mưa như gột rửa....mưa hoài...mưa mãi.....
Vươn mình ngoài hiên cửa...em ngửa mặt lên..chờ đợi từng giọt mưa chạm vào môi...vào mắt...em chờ...giọt thứ 5.....giọt mưa thứ 5 chạm vào môi em....là một điều ước thành hiện thực...giọt thứ 5 hạnh phúc....Nhưng chưa bao giờ.....5 giọt mưa tìm đến bờ môi trong một đêm......
Mưa cứ rơi...cứ rớt....ngàn giọt nhớ...vạn giọt thương...chắt lọc qua ánh mắt em....chợt vu vơ buồn...chợt da diết nhớ.....chợt mỉm cười...nụ cười tan ra thành nước mắt.....một nụ cười quắt quay nỗi nhớ...một nụ cười dai dẳng niềm đau....
Sao cứ mưa là em nhớ anh.....Uh...anh à.....người ta bảo đôi nào đi chơi với nhau mà hay gặp mưa thì sẽ bền lắm đấy....em với anh....chỉ suýt thôi nhỉ....lần nào cũng vậy...u ám lắm....nhưng chẳng mưa....chẳng lần nào mưa.....Em không hiểu...và đôi lúc vương lòng lời trách cứ trời...tại sao không mưa....tại sao....cuộc tình ấy chóng vánh thế....tại sao anh lại là gió thoảng... đến rất nhanh...và đi rất vội vàng.........tại sao.......anh.....Để giờ.......mỗi đêm mưa.....em lại tìm giọt thứ 5.....và nhớ..... đến quắt quay...... Để giật mình khi giọt nước thứ 5 lăn chậm trên môi.... ấm nồng........nước mắt anh à..........bởi lẽ....... nước mưa có bao giờ ấm đến thế đâu anh????.............
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top