xoai
Member
bên diễn đàn của tui (http://88andlife.now.nu )đang có box này rất hay! Cùng đọc và suy ngẫm!
tui sẽ mở hàng luôn!
tui sẽ mở hàng luôn!
là 1 câu thiếu suy nghĩ quá!!!Có gan, tức là phải dám chấp chận mọi sự phiêu lưu mạo hiểm và chấp nhận cả những việc làm sai trái với đạo đức, bất chấp cả pháp luật nữa.
xin việc cũng ko phải khó lắm, cái khó là tạo ra việc làm, càng tạo ra nhiều việc thì càng thu nhiều $. mình đã từng nghĩ tạo ra việc cho người khác làm ko khác gì bóc lột sức lao động của họ, nhưng cứ để họ ko được dùng sức lao động để kiếm $, hoặc lao động cực kỳ vất vả như nghề nông thì còn đáng trách hơn là tạo cho họ 1 công việc để làm. --> làm giàu cho mọi người cũng là làm giàu cho chính mình (giàu thế này có vẻ bền hơn là cứ nai lưng ra làm hoặc tham ô, tham nhũng )lovestorythuh219 said:Nhưng xin đề cập tới việc ra trương đi xin việc thôi. Nếu xin việc ở công ty nước ngoài thì không nói lam gì,người nào giỏi sẽ thắng.Nhưng đối với cơ quan Nhà nước dù bạn có giỏi đến đâu mà không quen biết thì cũng khó long ma xin vào cơ quan Nhà nứơc được ,trừ phi là cực cực cực kỳ giỏi.Mà có xin vào dược Nhà nước thì liệu có dược các chỗ ngon ăn không,ko bao giờ có được thì cũng phải quen biết chạy chọt.Mà những chỗ đó là của con ông cháu cha rồi.
giàu nghèo nó cũng tùy thời kỳ nữa em ạ. vd thời xưa, anh nào giàu lắm cũng chỉ có xe đạp mà đi thôi (vì đã có động cơ đâu), anh nghèo thì đi bộ, chả khác nhau là mấy, tạm chấp nhận được. hay xa hơn nữa là thời tiền sử, con vượn được coi là giàu thì có nhiều hoa quả, thú rừng, con có vừa đủ ăn thì gọi là nghèo .Rockcandy2110 said:dù nói giàu nghèo ko wan trọng nhưng thực ra ở xã hội bi rờ thì đìu đó lại ngược lại