Hồi VII:
Lục công tử dạo quán Paris
Tờ lão gia phải lòng công chúa
Vốn là con thứ 6 trong một gia đình quyền thế vùng Tây Tạng nên Tiểu Hiếu Tử còn được mọi người gọi là Lục công tử. Sau lần nằm lăn ngoài đường thành Ba lê, gã có vẻ hối hận khi đã làm phiền huynh đệ khiêng về. Gã quyết không làm hổ danh những đệ tử Chết vì ăn, vậy nên trên giang hồ thấy gã hay lui tới mấy quán rượu ven thành Ba lê để tập tọng ăn chơi.
Một buổi chiều thấy gã phăm phăm lao đến nhà Thần chim đại hiệp Đào Lung Tung.
- Tung huynh có nhà không vậy? Nếu có rỗi thì đệ xin mời huynh đi làm vài bát rượu chơi.
Nghe đến rượu là mắt Thần chim đại hiệp sáng rực lên, vội vã chui từ dưới gầm giường ra đón Tiểu Hiếu Tử.
- Không biết hôm nay nhân dịp gì mà lại được Lục công tử khao rượu vậy?
- Cũng không có dịp gì đặc biệt cả, rủ huynh đi uống cùng cho vui thôi. Chứ mấy hôm trước bọn Ba lê bất lịch sự dẫm cả vào tay của đệ khi đệ ra khỏi quán.
Thế rồi Lục công tử và Thần chim đại hiệp kéo nhau vào trong trung tâm thành Ba lê, ngồi uống suốt từ nửa đêm đến canh tư. Thỉnh thoảng thấy Lục công tử chạy ra cửa quán ngước nhìn pho tượng Na pô lê ông dựng đối diện rồi lại chay vào.
- Tung huynh à, đệ vẫn thấy cái lão đứng trước cửa chỉ tay vào quán à. Huynh đệ ta cứ tiếp tục uống đi.
Cuối canh tư, Tiểu Hiếu Tử lại lò dò bò ra cửa quán rồi ngoảnh vào nói với Thần chim đại hiệp
- Huynh à, đệ thấy lão ấy xua tay rồi, huynh đệ mình về thôiiiiiiiiii
Thần chim đại hiệp rướn người lết ra đến cửa, xác nhận thêm:
- Đệ nói chí lí, chúng ta không nên uống nữa. Huynh thấy không những lão ấy xua tay mà còn lắc đầu nữa.
Nói đoạn rồi hai gã dìu nhau ra về. Riêng Lục công tử còn không quên quay lại trút nốt một câu:
- Lão mà không ngăn thì huynh đệ chúng tôi uống tới sáng luôn.
Hai gã mò một quãng đường thì ra đến cây cầu nớp bắc ngang qua sông Xen. Thần chim đại hiệp lẩm bẩm:
- Có hai cái cầu thì mình đi cái cầu nào đây hả đệ?
- Làm sao lại có đến 2 cái cầu đượccccc - Lục công tử lúc này đã say khướt, giương cặp mắt lờ đờ lên nhìn - Có ba cái cơ mà huynh.
- Hay, đệ thế mà hay. Đệ chỉ cho huynh cái cầu ở giữa nhé - Nói dứt lời, Thần chim đại hiệp khoác tay, kéo Lục công tử lên.
- Phải ba bước, trái trái, sang hai bước, phải , trái, trái trái, phải một bước ...... Tủm....
- Cứu tôi với, tôi không biết bơi - tiếng Thần chim đại hiệp
- Huynh làm gì mà kêu to thế...ế.... Đệ cũng không biết bơi mà đệ có gào lên như thế đâu - Lục công tử trên cầu, lè nhè trả lời.
Phải nhờ đến sự giúp sức của mấy cao thủ phái Hắc ám đến từ Phi châu thì Thần chim đại hiệp mới lóp ngóp bò được lên bờ. Nhưng cũng không vì thế mà làm nản chí đi về nhà của Thần chim. Hai gã lại tiếp tục dò dẫm từng bước đi về, đến cách nơi trọ của Thần chim đại hiệp một quãng thì hai gã bị rơi xuống chiếc hố do tiêu cục đào đường mới đào buổi chiều. Hai gã thi nhau trèo lên mà bất lực. Bỗng nghe giọng Lục công tử:
- Huynh đệ mình cố nốt lần này, nếu không được thì chúng ta đi về nhé..
Tạm gác chuyện huynh đệ Thần chim đại hiệp và Lục công tử lên khỏi hố bằng cách nào. Quay về nơi xuất thân của các đệ tử chết vì ăn, nơi có tin đồn sự xuất hiện của công chúa Tây Vực đã làm náo loạn giang hồ. Ở khắp nơi từ tửu quán cho đến quán cà phê, giang hồ bàn tán ầm ĩ về sự xuất hiện này, về nhan sắc nghiêng thùng đổ gánh của công chúa, về cái trán đẹp tuyệt mĩ, đi mưa không cần đội mũ của nàng...
Tờ lão gia, dù đã già cả và đã có ba bà vợ cùng năm cô thiếp, nhưng cũng không cưỡng nổi sức hấp dẫn từ những tin đồn về công chúa. Nghe thiên hạ xôn xao chuyện bốn ngày nữa công chúa Tây Vực sẽ đi tắm hơi xoa bóp ngang qua, Tờ lão gia chuẩn bị bộ quần áo đẹp nhất, nổi bật màu nõn chuối cùng chiếc chiếc mũ màu vàng, chiếc dây lưng màu đỏ với hy vọng sẽ lọt vào mắt xanh của công chúa. Rồi ngày đó cũng tới, Tờ lão gia dậy sớm tắm gội, mặc bộ đồ sặc sỡ, chống gậy ra đón đường công chúa đi qua. Và rồi công chúa cũng tới, nàng mặc một chiếc mi ni jupe không thể ngắn hơn được nữa, để lộ ra cặp giò mà Dô bét tô Các lốt vẫn còn phải mơ ước. Nàng mặc một chiếc áo lụa Hà Đông có điểm chút lông sư tử mà thi sĩ Lạnh Đói Chết từng ca ngợi "Áo em trắng quá nhìn xuyên qua".
Từ xa, nàng đã nhận ra Tờ lão gia trong bộ trang phục rực rỡ như con vẹt Ốt trây li a mà bố nàng mới mua cho nàng. Khi kiệu đi qua trước Tờ lão gia, nàng còn quay lại liếc xéo một cái và nở một nụ cười mồm đầy răng với Tờ lão gia. Chỉ cần có vậy, nàng cũng đã làm Tờ lão gia mê mẩn, quên hết cả những bà vợ, những nàng thiếp ở nhà, Tờ lão gia bèn hít dài một hơi, vận khinh công đi lóc cóc theo kiệu của nàng.
Đến trước quán tắm hơi xoa bóp, công chúa Tậy Hạ xuống kiệu đi từng bước nhún nhảy như đồng hồ quả lắc vào quán. Tờ lão gia lập tức qua mặt mấy tên lính gác, nhảy qua tường bám theo. Phát hiện ra căn buồng tắm hơi của công chúa, Tờ lão gia nhanh như cắt lẻn ra đằng sau, vận hết công lực, Tờ lão gia tung độc chiêu nhất dương chỉ đâm vào tường sau căn buồng...
Để biết Tờ lão gia có câu được công chúa hay không, mời các bạn chờ đến Tết sẽ rõ