Thơ điên

xoai

Member
nụ cười

Nụ cười của em
Rạng ngời như ánh nắng
Nhanh và nhẹ...như gió thoảng qua vuốt ve đôi gò má
Ngây ngất cả tâm hồn .........

Nụ cười của em
Làn môi xinh khe đưa, ánh mắt khẽ nhìn
Bao thân thương trìu mến gửi cùng khóe mắt
Anh say đắm ngám nhìn..........

Nụ cười của em
Có lúc anh nhìn trộm em trong chốc lát
Lại bắt gặp môi em cười, thật hồn nhiên và trong sáng
Lặng cả người.........

Nụ cười của em
Chẳng hiểu sao mà đáng yêu đến thế
Anh cũng chịu, chẳng biết vì sao nữa
Có lẽ vì anh đang yêu em......



---------------------
Nụ cười này....................có lẽ cuối đời cũng chẳng quên...........
 

xoai

Member
Chờ

Lần đầu gặp em khi nào nhỉ???
Chỉ là vài lời nói thoảng qua
Anh còn nhớ cái ngày đầu tiên ấy
Hai đứa mình vẫn chỉ biết trêu nhau......

Thời gian trôi...........
Sau lần đấy anh cũng không nghĩ gì hơn
Có lẽ vì hai đứa mình chưa hề gặp mặt......
Mà chỉ thấy những dòng tâm sự của nhau.....

Rồi cái ngày định mệnh cũng đến.....
Mặt đối mặt.....
Em hét to còn anh thì vỡ òa trong cổ
Không nói được nên lời.........

Chẳng biết em nghĩ thế nào
Còn anh đang rạo rực cả tâm hồn cháy bỏng.....
Lặng đi vì em
Mà bùng cháy cũng vì em..........

Từ cái ngày định mệnh đó....
Em làm gì? con anh ngày đêm mong mỏi...
Mong trong thầm lặng mà không dám nói .......
Muốn được nhìn em.......

Vẫn cái tật cố hữu bao lâu không sửa
Không dám nói.........
Có lẽ vì một lý do
Anh sợ mất đi cảm xúc hiện giờ.........

Thôi mặc kê.....
anh vẫn chờ.....
Nghĩ là thế thôi nhưng anh vẫn thầm mong đợi
Một ngày nào đó anh thật sư bên em......


-------------------------

Kiên nhẫn!.......mong rằng em hiểu.......
 

xoai

Member
Không dám nói

Anh vẫn chưa đủ can đảm
Để nói ra điều thầm kín trong lòng
Anh sợ rằng anh sẽ thất bại
Lúc đó anh sẽ không còn đứng nổi lên

Em đọc thơ anh rồi chứ hả
Em thấy thế nào? cứ nói thẳng ra
Có lẽ em cũng chẳng hề biết được
Cô bé có nụ cười anh trìu mến lại chính là em

ANh không dám nói không chỉ vì anh sợ
Mà còn vì câu nói của em
Em đã nói: em sợ mất tự do và thoải mái
Nhưng em đâu có hiểu, khi yêu ngươi ta bất chấp cả chuyện này.....

Rồi sẽ có lúc anh đủ lòng can đảm
Thổ lộ tấm lòng cho chính em nghe
Anh chỉ cần chờ một cái gật đầu khe khẽ
Cũng là đủ để anh hét lên 2 tiếng: Tuyệt vời....


-------------------------

Em vẫn chưa nhận ra sao???........... hay là em không .............
 

xoai

Member
Oài! Đời trai như con thần long thấy đầu mà không thấy đuôi! Chú việc gì tự mua lấy cái dây buộc cổ?

Bell4285
 

hoang dung

New Member
<!--QuoteBegin-xoai+May 11 2004, 11:46 PM--></div><table border='0' align='center' width='95%' cellpadding='3' cellspacing='1'><tr><td>QUOTE (xoai @ May 11 2004, 11:46 PM)</td></tr><tr><td id='QUOTE'><!--QuoteEBegin--> Cà phê đắng

Cafe từ bao giờ vẫn đắng
Đắng như lòng anh, đắng ngắt cả tâm hồn
Anh đang đợi em bên ly cafe giữa giòng đời vô định
Giờ này em ở đâu?........

Từng giọt đắng trôi dài đến vô tận
Cuốn theo nỗi buồn mênh mông trống trải
Mắt khẽ nhìn xa xăm.......
Giờ này em ở đâu?..................

Vẫn biết bao lần đợi em mà vô vọng
Nhưng mặc kệ
Còn đây, cafe đắng cùng tâm hồn anh đau đớn
Giờ này em ở đâu?...................

Nhấp từng giọt ngấm dần trong cổ
Tại sao em lại không đến với anh
Anh chỉ cần nói một câu.........
"Đợi em đến suốt đời............"
------------------------
mie! mấy bữa uống cafe --> 2-3h sáng mới ngủ ----> mụn miếc là cứ mọc như nấm sau mưa!

Chờ đợi.......lại chwò đợi.............kiên nhẫn là một nghệ thuật............. [/b][/quote]
em trai oi cai nay nguoi ta chi goi tho do nguoi dien lam thoi chua dang de goi la tho dien dau . ve doc lai Han Mac Tu va tho Ly Ha di :p
 

xoai

Member
anh Bell lần sau viết bài đề rõ ai viết nhé! thô thiển vãi! thoe em điên kiểu của em! ai điên kiểu HMT! mà hết điên hết hứng làm thơ! chép!
 
Tại sao cà phê lại đắng
Phải chăng vì nó màu đen
Em cũng đang nhâm nhi ly cà phê đắng
Anh ơi! Anh nơi đâu..............
Ôi, thơ phú giè. Bell ơi!Sao đời này đắng thía. MK <_<
 
Tại sao cà phê lại đắng
Phải chăng vì nó màu đen
Em cũng đang nhâm nhi ly cà phê đắng
Anh ơi! Anh nơi đâu..............
Ôi, thơ phú giè. Bell ơi!Sao đời này đắng thía. MK <_<
 
Ngồi đây buồn nhớ anh nhớ quá
Chỉ mong nghe tiếng anh cười
Anh ở đâu , giờ này em ko biết
Nhớ anh nhiều anh có hiểu lòng em

Bao nhiêu lời anh nói , rồi anh đi
Anh ra đi lặng im như gió thoảng
Em ở lại như một người ngớ ngẩn
Như một kẻ ko hồn ko tim

Giờ này anh nắm tay ai vậy
Có còn tới quán cà phê xa xưa
Em chắc tệ khi ra đi như thế
Chỉ mong chúng mình sẽ còn được gặp nhau
Buồn quá . chán quá. đói nữa
 

xoai

Member
Say rượu

Gà chó mèo chim lợn phịch sư
Khỉ gió tiều phu tô tặng như
Phê phê sinh sự con bà nó
Tỉnh ra ngấn lệ bố tổ sư

Bell4285
 

xoai

Member
Chán đời roài

Kiếp sau anh xin nguyện làm sư
Chẳng gái mú chi chẳng rượu chè
Thằng nào thịt chó kệ cha nó
Mình anh xách mõ táng quan âm

Bell4285
 

xoai

Member
Chúa

Có chăng đức chúa ở trên trời
Để anh đào mả tám đời lên
Tổ sư! Thằng chó! Thằng khốn nạn
Làm khổ thân tao một kiếp người

Bell4285
 

xoai

Member
Một con vịt xòe ra 2 cái cánh

Này cô em gái má hồng ơi
Yêu chi cho vướng bận cõi đời
Thân mình vai đã mang nặng gánh
Sức mấy đèo thêm một khối tình

Bell4285
 
Anh cũng chỉ như là bãi nước bọt
Em nhổ đi rồi ko liếm lại đâu
Đừng ảo mộng mãi vào cái điều ko thể
Hiểu ko anh? Hãy hiểu cho em
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top