ablaze gem
Member
...........Chiếc hộp ánh sáng...........
....Vân hay tự gọi chiếc xe bus thường ngày như thế......trong bóng tối trải dài...chiếc xe bus nó hay đi như một chiếc hộp ấm áp....chở đầy ánh sáng...lững lờ trôi giữa ngàn ánh sao...giữa trăng rằm...giữa gió hồ...chuyến xe muộn khép lại một ngày đầy ắp tiếng cười... đầy ắp yêu thương.....^^...
.....Vân hay tự mình thong dong từng bước chân dài tìm ra bến xe bus.....ngồi lặng ở đây hàng giờ...ngắm những dòng người trôi đi... ồn ã........Hà Nội của bon chen...Hà Nội của sấp ngửa đang hiện hữu trước mắt nó........Từng chuyến xe bus chậm chạp trờ tới....1...2..3....con bé đếm....và lần nào cũng vậy....chuyến xe thứ 7 sẽ là chuyến xe nó đi.....chẳng hiểu nổi vì sao..........
...Hà Nội những ngày này hay mưa...vài cơn mưa lạc mùa tìm về trên mái phố.....Vân ngồi trên xe bus.... đưa ngón tay...vẽ vài ký tự lên trên tấm cửa lính đầy hơi nước......nước lăn chậm trên tấm kính....như reo vui.....như nhỏ giọt vào tim nó.......
...Chẳng hiểu từ bao giờ....nó yêu chuyến xe bus của mình.....chuyến xe nó mong ngóng mỗi buổi sớm mai thức dậy.........mỗi chập tối mặt trời buông ánh đỏ ối xuống mặt Hồ Tây......có lẽ....từ khi nó gặp được những người bạn trên tuyến xe thương yêu ấy....tuyến xe số 31 ^_^......
...to be continue....
....Vân hay tự gọi chiếc xe bus thường ngày như thế......trong bóng tối trải dài...chiếc xe bus nó hay đi như một chiếc hộp ấm áp....chở đầy ánh sáng...lững lờ trôi giữa ngàn ánh sao...giữa trăng rằm...giữa gió hồ...chuyến xe muộn khép lại một ngày đầy ắp tiếng cười... đầy ắp yêu thương.....^^...
.....Vân hay tự mình thong dong từng bước chân dài tìm ra bến xe bus.....ngồi lặng ở đây hàng giờ...ngắm những dòng người trôi đi... ồn ã........Hà Nội của bon chen...Hà Nội của sấp ngửa đang hiện hữu trước mắt nó........Từng chuyến xe bus chậm chạp trờ tới....1...2..3....con bé đếm....và lần nào cũng vậy....chuyến xe thứ 7 sẽ là chuyến xe nó đi.....chẳng hiểu nổi vì sao..........
...Hà Nội những ngày này hay mưa...vài cơn mưa lạc mùa tìm về trên mái phố.....Vân ngồi trên xe bus.... đưa ngón tay...vẽ vài ký tự lên trên tấm cửa lính đầy hơi nước......nước lăn chậm trên tấm kính....như reo vui.....như nhỏ giọt vào tim nó.......
...Chẳng hiểu từ bao giờ....nó yêu chuyến xe bus của mình.....chuyến xe nó mong ngóng mỗi buổi sớm mai thức dậy.........mỗi chập tối mặt trời buông ánh đỏ ối xuống mặt Hồ Tây......có lẽ....từ khi nó gặp được những người bạn trên tuyến xe thương yêu ấy....tuyến xe số 31 ^_^......
...to be continue....