Lúc Này Bạn Cảm Thấy Thế Nào???

t.jerome

Member
bị ngất...ngủ 3 tiếng...hok hiểu là hiện tượng gì nữa...mình càng lúc càng yếu...nhưng tiếng gọi ấy là của ai...nó đã mang mình quay lại...như ngày xưa...người ướt đẫm mồ hôi dù trời đang lạnh...thật khó hiểu cái cảm giác này :)
 

fruit NHO

Active Member
huhu ........đau quá !!!!!!!! sao lại bị xòe vào lúc này ? tay chân tím bầm ...mặt sưng vù ...làm sao thi đc
lại còn mất CMT thi đh sao ?
mất luôn cả 1 đống tiền mới lấy ...tháng này mình sống bằng gì ??
 

teddybear

Member
Hôm nay thấy cũng vui vui, trời nắng đẹp... nhưng cũng chẳng muốn ra ngoài.
Thật ra thì tất cả mọi chuyện đều nhẹ nhàng nếu ta coi nó là nhẹ nhàng :)
 
buồn ngủ quá nhưng không thể ngủ được.......cảm giác vui vui và lâng lâng vẫn còn trong người......nhỡ tỉnh dậy nó bay đi mất thì làm sao nhỉ..........
 

gipypy_9x

Member
Thấy vui vui vì nếu ở lớp mình ko là gì , ở trường sống chết ko ai quan tâm thì mỗi khi lên net lại đc hỏi han tận tình :p . Tất nhiên là vui rùi , mọi cái đã qua đi ,ai làm gì thì phải có trách nhiệm , cuộc sống công = hơn rùi
Nhìn ai cũng có ng` quan tâm nh` khi cũng thấy tủi thân wa , thui ko sao lên net là lại như thường , iu ông anh trai wa , :((
 

Grenouille_vert

Moderator
from: someone
to: someone...

Có lẽ bởi vì cái ấm áp chia xa, cuộc đời mỗi người chỉ có một lần mà thôi. Nhưng có một lần để nhận ra, đã đi bên cạnh tình yêu từ lâu rồi mà không biết, sắp chia xa rồi mới thấy nhớ thương, để lưu luyến, để tiếc nuối vẫn là hạnh phúc lắm! Thời gian càng trôi xa thì những cảm xúc trong sáng mang hơi thở của mùa hạ ấy càng mờ nhạt trong lòng mỗi người. Đến bây giờ mỗi đứa một nơi, mỗi đứa một cuộc đời, nhiều đứa ở những phương trời xa lắc... Có đứa ra đi không bao giờ trở lại, có đứa đã tốt nghiệp đi làm, có đứa vẫn còn đi học, có đứa đã kịp xây dựng cho mình một gia đình nhỏ bé, có đứa thì lại chia tay với mối tình đầu và mãi chưa thấy mối tình thứ hai, mỗi đứa đều có những lo toan riêng, chẳng thể nào sống cho nhau hết mình như ngày ấy. Phải đến bây giờ, sau bao năm chia xa, Dế mới thực sự hiểu lời của bài hát, trở lại bên nhau không nhất thiết phải nhìn mặt nắm tay, chỉ cần chúng mình còn nhớ về nhau trong những phút giây êm đềm bên nhau, cũng như là đã gặp nhau vậy. Có lẽ bây giờ Dế đã có thể soạn một email để trả lời cho Răng khểnh - Ở nhà bây giờ có màu gì Răng khểnh biết không? Màu của lãng quên đấy!
 

botiensu

New Member
Hmm hmm, sao lắm người buồn chán thế nhờ? Làm mình định khoe cái sự sung sướng tí lại sợ lạc không khí. Oẹ phát cho nhẹ người, ọe ọe
 

GiangNguyen

Member
Có người hỏi mình rằng mục tiêu sắp tới của mình là gì , k cần nghĩ , mình trả lời rằng sang Anh học tiếng và hoàn thành tấm bằng Master :) có lẽ hơi tham lam quá nhưng mình mong sẽ làm được .

Mọi người thường nói con gái k cần học nhiều , làm master xong lại khó lấy chồng , fai đặt gia đình lên trên ... nhưng mình k nghĩ vậy , nếu đủ sức , đủ khả năng thì sao k phấn đấu , hiện nay nam nữ đã gần như bình đẳng , những chức vụ cao con trai đạt được thì con gái cũng vậy . Quan trọng là sự nổ lực của bản thân , cố gắng đạt được mục đích của mình và quan trọng nhất là sự kiên trì :) . Nhiều người cho rằng mình thích chịu khổ , học xong ĐH có thể về VN xin đi làm , sống thoải mái bên cạnh gia đình hơn là tiếp tục với đời SV nhưng cuộc sống là vậy mỗi người 1 cách nghĩ ...

Dù sao con gái cũng dễ bị phân tâm , mềm lòng đối với chuyện tình cảm , nhiều trường hợp vì tình yêu đã sẵn sàng bỏ những gì đã đạt ra từ trước , nhưng rồi sau đó k ít người đã thấy tiếc .

Thực sự mong muốn có thể làm được những gì đã đặt ra 1 cách tốt nhất :)

--------------------------------------------------------------------------
Bài viết của GV hay quá , lúc trước môn Văn của ấy được mấy phẩy vậy ? :p
 

CandT15

Member
Vì sao ý thực đc là mình đang trượt dốc mà vẫn không thay đổi được.
Sao mà khó sửa chữa lỗi lầm vậy :(. Chẳng nhẽ mình hết thuốc.
Sự quyết tâm của mình là 0%, độ chăm chỉ là -100%. Mất phươgn hướng, ko còn biết mục đích là j nữa. Mình cần bao nhiêu cái tát để tỉnh ra bây giờ :-S .
Cứ tưởng sau mỗi lần đi về, mình sẽ khá hơn, nhưng càng ngày càng nhận ra mình vô dụng.
Sao người ta cứu khen mình, họ biết j mà khen. Họ khen không thật lòng, khen bố khen mẹ chứu khen j mình. Từ xưa đến nay, mình chỉ ghi nhận đúng một lời khen, một điều tốt đẹp duy nhất mà mình có, còn lại vứt đi hết. Giá như ngta cứ mắng thẳng vào mặt mình, may ra còn dễ chịu. Biết bao h mới khá lên đc :(( :(( :(( :(( :(( :(( :(( :(( .
Xin lỗi bao nhiêu lần cho đủ:(.
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top