Có ai thích uống Cafe???

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
Hì, nói đến ăn rồi, bây giờ nói đến uống :rolleyes:
Mình thì hiếm khi uống cafe, nhưng mà thỉnh thoảng uống cũng thấy ngon lắm...

Đây lại là 1 bài mình chép từ "Bách khoa thư Hà Nội" ra:


Cà phê có mặt ở Hà Nội muộn hơn trà hàng trăm năm.

Không thể ngất ngây như rượu, không thanh thản như trà, nó là cái gạch nối giữa hai thứ đó, như cái gạch nối giữa niềm vui và nỗi buồn. Nó cũng không quá rề rà, cũng không quá hấp tấp, chỉ ở mức trung bình.

Có nhiều cách uống cà phê. Vui: uống. Buồn: uống. Gặp gỡ, chia tay: uống. Thanh thản hay lo âu: uống. Khát hay không khát cũng có thể uống. Mở đầu buổi sáng cần sảng khoái hay cuối tiệc cũng có thể uống cà phê.

Uống để thưởng thức một thứ cà phê ngon. Uống để nhớ một điều gì hay một ai xa vắng. Uống để ngồi cùng bạn chốc lát. Uống để nghiền ngẫm một tâm trạng riêng mình... Nhiều trường hợp không gọi là uống cà phê mà là nhắp.

Nghệ thuật uống cà phê không thể cẩu thả. Cà phê nóng phải uống bằng tách sứ, được cách thủy trong bát nước sôi, để cà phê nóng cho đén cuổi cùng. Pha xong, mà đun lại trực tiếp trên lửa, thường bị nồng. Cà phê được nhồi vào phin, rót chút nước sôi cho ngấm sau mới đổ đầy nước sôi để lọc. Cà phê nhỏ giọt xuống tách đều đều, có màu nâu thẫm hơi hồng thơm phức, nghiêng tách đi thành tác vẫn còn giữ lại màu nâu, thế mới là cà phê ngon vì độ sánh của nó. Nhiều cà phê quá, phin không chảy, ít quá, nước chảy nhanh không đạt yêu cầu, v.v...

Buổi sáng, các hàng cà phê gánh, gọi là gánh, nhưng lại ngồi một chỗ cố định nhiều năm, như ở nhà máy nước đá, phố Phùng Hưng, Gầm Cầu cạn, phố Bà Triệu, v.v... cái tủ kính nhỏ, với những chiếc bình nhôm to. Uống no để ăn bánh mì buổi sáng.

Ở gia đình, bọ đồ cà phê yêu cầu ngặt nghèo hơn. Phin nhôm, phin đồng được thong lỗ luôn. Nước pha thật sôi, rót ngay vào phin chứ không dùng nước đã chứa trong phích. Tách đĩa, bát cách thủy, đĩa đậy thìa to nhỏ cho hợp với tách, v.v... đều được chăm sóc chu đáo, tinh khiết, không có bất kỳ một thứ mùi nào lẫn vào.

Một thời, Hà Nội có những hàng cà phê ngon nổi tiếng. Ông chủ hiệu rang lấy, xay lấy, như cà phê Giảng, cà phê Nhân ở phố Cầu Gỗ, phía đầu phố, cà phê Bằng ở phố Lý Quốc Sư, cà phê Hợp ở phố Trần Xuân Soạn, cà phê Nuôi gần nhà Đờ Măng, cà phê Hói ở gần ngã năm Bà Triệu, v.v...

Ở những hàng cà phê này, chất lượng cà phê bao giờ cũng như bao giờ, không vì đông khách mà bôi bác, kém ngon, nên rất được tín nhiệm một thời. Khách muốn uống thế nào cũng được chiều. Đường để riêng, muốn nước cách thủy bao nhiêu tùy thích... Tuy vậy, có nhà không buôn thêm bánh ngọt vì cho rằng ăn bánh ngọt sẽ làm giảm cái thú ngon của cà phê.

Cà phê Hói, cà phê Lý Hảo, cà phê Ngọc Lâm ở phố Hàng Da , cà phê Lâm (gọi là Lâm toét, một nhà sưu tầm tranh nổi tiếng) ở phố Nguyễn Hữu Huân cũng từng nổi tiếng một thời. Đến nay, cà phê đay thành món uống phổ thông, hầu như phổ nào cũng có quán cà phê. Người uống cà phê cũng gồm đủ loại, già trẻ, phụ nứ, v.v... Có người thích uống cà phê phin, cà phê đen, người khác thích uống với sữa hoặc ca cao. Cà phê phin pha từng phin nhỏ một, trực tiếp bưng cả cốc hay tách có phin ấy ra trước mặt người uống. Cà phê đen pha bằng loại phin to, rồi đun lại, múc ra một tách, hoặc loại pha bằng túi, rót ra, đun lại, v.v...

Cà phê rất phổ biến hiện nay, một thứ giải khát tỉnh táo, giúp người uống đõ mệt.

Trước đó có cửa hàng bán cà phê đá, pha từng phin một.

Trong chiếc cốc thủy tinh trong vắt, để sẵn một ít nước đường trắng, cà phê chảy từng giọt xuống, trong như hòn bi nhỏ, không tan, nổi lập lờ trên mặt nước đường. Động cái cùi dìa vào nó mới tan ra, vân vân như hổ phách, như vân gỗ cẩm lai... Cách này, cà phê thơm, lại đoy tốn nước đá... Nay cách này mất hăn. (phí nhỉ...)

Có lúc cà phê đã thành cái mốt như mốt ướng rượu, ăn phở hiện nay. Có thời mùa hè thiếu nước đá, cửa hàng mạu dịch toàn bán cà phê nóng. Ngược lại, mùa rét để tăng doanh số lại chỉ có cà phê đá. Và nay có phong trào quán cà phê đèn xanh, đèn mờ, hát karaoke. Cà phê chỉ còn là thứ rất phụ, nên không phải là thứ cà phê ngon. Người sành cà phê không ai vào các quán loại này.

Và tìm được một hiệu cà phê thật ngon, thật đặc biẹt trong hàng ngàn hiệu cà phê hiện nay cũng không phải dễ.



Hì, khi nào về Việt Nam phải đi uống 1 chuyến mới được, nghe tả hấp dẫn quá cơ... :rolleyes: :rolleyes:
 
có ai đã uông caphê trứng chưa ?hay caphê dừa nữa chứ ...2 loại này uớng cùng đuợc ( vì nó ko quá đắng và cùng ko bị mất ngủ cho lém ) Nhưng vẫn có thể ngồi tán phét cả h cũng được he he ;) :lol: .
 

akaay

Member
ơ cái này thì ngày nào cũng uống cả!Nhưng mà kô hiểu sao dạo này lâu lắm không được uống cafe ngon nữa!Có cái chỗ 105 Lò Đúc uống tạm được, aKaay gọi là cafe "hạt dẻ" vì có 25ôVNĐ/cốc đen đá!Chưa đi nhiều chưa biết chỗ khác nhưng thấy ở đấy là ngon so với 100 quán cafe khác ở HN
To co ai biet toi khong:cafe trứng, dừa, rượu uống ngon lắm lạ miệng!nhưng ai ko quen thì khó uống!Ai uống quen mấy cái đó nghiện đấy!Có cafe Phố Cũ ở quán Phố Cũ, Phan Bội Châu uống ngon lắm(cafe rượu trứng, đoán thế vì hỏi người ta ko nói)hơi đắt tí(so với thu nhập của anh) 1USD/cốc!
 
tớ thì ko sành điệu được mấy cái loại cafe đen xì, toàn chơi nâu đá thôi ạ, có cái quán LG ngon ngon thì anh akaay A ý hát hò với mấy E làm bây giờ lại fải dạt sang Đẹp cafe, giờ thì lại toàn fải sinh tố chanh cho có vitamin C :(
 
he ...bác Han bị thiếu vitamin C hay sao mà toàn phải uống nước chanh vậy ?
mà bác akaay có hay lên Phố Cũ ? chỗ đó thằng em khi còn ở vn là hay lên , vì ngồi đó cũng vui vẽ mà ko khĩ cũng ấm cúng ,Ngồi mà tán [hét với lũ bạn uống cả phê ở đó thì có mà hết ngày :lol:
Bác akaay có vẻ hay lượn lờ cà phê cà pháo đây . Thế bác có biết chỗ nào kiểu như Phố cũ ko bác ( mà uống được đó ) :rolleyes:
 
hí hí hôm qua chú akaay ko đi caf3, lần này đếch ra đẹp nữa, ra chỗ ngọc khánh vừa cafe cà fáo, vừa nghe kéo violon có đệm ghita, lúc đầu cái quán cũng ko ấn tượng lắm nhưng đến khi nghe kéo thì fê fải biết, bài j cũng kéo, kể cả tiếng chày trên sóc bombo :D

hic nhưng mà vẫn sinh tố chanh
:(
 

akaay

Member
To Han: đi uống nhắn tin cho anh cụt cẫng thế?Alô của anh đã đóng cước đâu!Lần sau yêu cầu các chú gọi điện thông báo địa điểm đi!
To co_ai_biet_toi_ko: cafe diva của Hà Kiều Anh gần Ngân hàng Nhà nước ý!Đắt lồi mắt!Cạnh quán đấy cũng có một quán ngon lắm!Ngày xưa sinh viên sành đieuẹ mới biết vài ba chỗ, chứ bây giờ ngồi vỉa hè cafe ngon là khoái tỷ rồi!
 

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
<!--QuoteBegin-co_ai_biet_toi_ko+Dec 2 2003, 05:39 PM--></div><table border='0' align='center' width='95%' cellpadding='3' cellspacing='1'><tr><td>QUOTE (co_ai_biet_toi_ko @ Dec 2 2003, 05:39 PM)</td></tr><tr><td id='QUOTE'><!--QuoteEBegin--> ...chỗ hồi trai trẻ anh hay đii đó he he [/b][/quote]
:D :D :D em nói thế này lại làm đau lòng anh Akaay nhà ta :p :lol: :lol:


Hì, hay đấy, khi nào về VN đi uống cafe 1 chuyến nhỉ, nghe chừng ở VN có nhiều loại cafe hay quá.... :rolleyes: :rolleyes:
 

akaay

Member
Hồi trai trẻ là cái chỗ đó mà em!Thinh thoảng hay lên đó!Hoắc Vừon Thanh Niên(đã đóng cửa).Nếu em thích chỗ hạt dẻ và nghe ghi ta thì lên 84 Nguyễn Du y!Chỗ đấy được lắm!Để anh nghĩ thêm xem còn chỗ nào không!Danh trà ở Phan Chu Trinh gần Lò Đúc ý kô nhớ số lắm!Thích sành điệu thì đến vài quán cafe ca nhạc ý!Thế có thích cafe "chuồng" kô?Anh chỉ cho!
 

akaay

Member
Em tò mò thật!!!!!!!!!!!!!Anh đang "bóng bàn" với co_ai_biet_toi_ko co mà!Cafe chuồng là một loại cafe mà người ta không uống cafe mà chỉ ở "chuồng" thui!
 
ha ha ha ...thui cái này em ko đến đâu . nghe chúng no nói lăm muỗi lắm he he ...còn chỗ nào nữa ko anh ??
Chị hà ơi về hn mà giành 1 chuyến ca phê thì đâu vui .thế mất cả thú uống cà phê ah he he ...sáng uống cà phê ( sau ăn sáng ) rùi lúc nào ngồi tán phét uống cà phê cũng ngon he he ..thế nên chị phải chia thành nhiều chuyến mới thưởng thưc hết được he he
 

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
Trời đất, từ khi về VN thành ra mình ....nghiện cà phê :D :lol:
Lần nào chẳng biết uống gì thì cứ "nâu nóng" mà gọi :lol:

Cafe Lâm thì đến nhẵn mặt rồi :p
Mang cà phê VN sang cho bọn Tây uống chúng nó cũng nghiện nốt B) :D
 

NguyenvanPhu

New Member
An odd Cafe...

Tính đến bi giở cũng đã khoảng 5 năm rồi kể từ khi tôi bắt đầu có thói quen ngồi "đốt" thời gian, nhâm nhi tách cafe đắng nghét trên quán Cafe đó...

Ngày ấy tôi khá ấn tượng với lần đầu tiên theo chân một thằng bạn ruột lên cái quán Cafe mà nó tuyên bố xanh rờn là " Mày sẽ thích " /:) Và quả thực nó đã không lừa tôi...Gọi là quán nhưng lúc đó quán chẳng có biển hiệu ( hoặc có khi có cũng chẳng ai biết vì không biết để chỗ nào ) và thậm chí còn chẳng có lối đi nữa. Muốn lên quán mình phải đi len lỏi qua một đống vali ( cửa hàng bán vali. cặp sách...) đi vào một ngách bé tý xíu, tối om...rẽ phải...leo lên cầu thang...ngoằn ngèo một lát sẽ vào được cái mà tôi gọi là quán Cafe..Thật ra lúc đó cũng chẳng khó khăn gì để tìm được đến đúng quán mà không sợ bị vào nhầm nhà của một ai đó...vi một âm thanh ma quái mà có sức hấp dẫn dã man...Cái người ta vẫn gọi là nhạc Rock. Chỉ cần bắt đầu bước lên chân cầu thang thôi là đã có thể nghe được thứ âm thanh chát chúa ấy rồi...

Còn chưa kịp làm quen với loại âm thanh available all day o đây, người ta lại cố phải nheo mắt để có thể làm quen với một thứ ánh sáng nhờ nhờ đặc trưng của các căn nhà trong khu phố cổ...Một thứ ánh sáng hỗn hợp pha trộn của màu thời gian, của khói của những mảng tường rêu đầy những hình vẽ lung tung, những bài thơ, câu "tuyên ngôn" viết vội ..Không gian trong quán thì bé tí xíu, mấy bộ bàn ghế cũng nhỏ nhỏ xinh xinh và cũ rích. Chăng có gì ngoài một không gian ngập nắng ngoài ...ban công.

Và kể từ đó tôi mới dần dần bị "hút" đến quán với một không gian như thế. Điều đặc biệt khiến tôi mê tơi tả chỗ này là "hắn" chỉ chuyên trị chơi nhạc Rock, Rock và...Rock. Thứ nhạc mà lúc đó vẫn bị coi là quái dị :p Nhưng dường như chính điều này lại mang lại cho quán một không gian thât lạ. Một không gian tràn ngập những âm thanh chát chúa nhưng lại lặng lẽ thế nào ấy. Khoái nhất là khách đến đây dù đi lẻ hay hội cũng đều rất lặng lẽ...chẳng ai nói với ai câu nào..chỉ ngồi chìm đắm trong một thế giới của riêng mình..chẳng ai quan tâm đến ai...Và vì thế, quán mang một cái hồn lặng lẽ...Cái hồn mà se làm bất cứ ai lần đầu tiên đến quán đều thấy rợn rợn.."rợn vì ngay cả những thằng ngồi trong quán cũng trông quái quái thế nào ấy ( tóc dài, ăn mặc lôi thôi, te tua...)

Rồi đến tận sau này, khi quán đã thay đổi rất nhiều môt điều nữa vẫn níu chân được những thằng ghét sự thay đổi như tôi...Đó chính là cái ban công mà tôi đã nhắc đến ở trên...Cái ban công có thể nói là một sự đối lập với không gian bên trong quan...Đó là cả một không gian rộng, lúc nào cũng ngập nắng và gió..và âm thanh..Ngồi trên ban công, ta có thể nhỉn ra được một góc của Hồ Gươm xanh ngắt, một mảng trời cũng xanh..và một dòng người không lúc nào ngớt dưới..chân. Bọn tôi có mấy thằng bạn thân, lần nào lên đó cũng rỉnh rình để tranh cái chỗ ngồi, cái không gian tuyệt vời ấy :D Bất kể đó là những chiều hẻ ngập nắng hay mùa đông rét tím tái...Và có lẽ nhờ cái góc nhỏ ấy, nếu sau này tôi có đi đâu xa Hanoi, tôi vẫn không bao giở quên được một mảng trơi Hanoi xanh ngăt ấy...

Nhưng..vâng lại nhưng...có lẽ cuộc sống là sư đổi thay, chẳng ai cưỡng được quy luật đó..Đến bây giờ, quán đã thay đổi nhiều nhiều lắm rồi. Chẳng còn đâu một góc nhỏ mà tôi đã từng "kết". Bức tường trước đây với bao nhiêu những hình vẽ vội, những bài thơ con cóc, những câu tuyên ngôn kiểu "ta là một là riêng, là thứ..bét" bi giờ đã được quét một lớp vôi mới kèm theo lời đe của bà chủ " không được viết bậy "....Khach khứa bi giờ cũng nhiều hơn, và ...tạp nham hơn...Ầm ỹ...nhộn nhịp. Rồi ông con trai nửa mùa của bà chủ cũng có vẻ thích ứng với việc đáp ứng "nhu cầu" của số đông khách mới bằng cách mỗi ngày lôi vể một loại nhạc...lúc thì Rap, giao hưởng, tình ca Nga, Đan Trường, Lam Trường, Backstreet boys...Khách mới thì ngày một nhiều, nhưng khách cũ thì lại một ít đi...:(

Bạn tôi vẫn hỏi, sao tôi không thích không gian mới này mà tôi vẫn lên thường xuyên??? Vì gì ah? Có lẽ vì thói quen..hoặc cũng có lẽ tôi vẫn thích được lên đó ngồi...để hồi tưởng những cái đã qua, đã mất đi....

...............
 

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
Trùi ui, sao forum mình có 1 người tên Phú viết hay thế :D
Rất chi là... tâm trạng... Thế mà mình lại chẳng biết cái quán đấy ở đâu nhỉ... Tò mò quá :D (thì có ở HN đâu mà đi được nhiều thế cơ chứ... :( )

Công nhận là khi mình đã quen và thích 1 cái quán café nào đó thì mình gắn bó với nó mãi... Nhất là mình còn lớn lên với nó nữa...

Ở Wien hội mình cũng có 1 quán café mà cả lũ luôn tụ tập ở đấy gần 10 năm rồi... Thế nhưng 1 ngày nó bị cháy, nó được xây lại và được đổi chủ... Khi vào lại quán đó, hội mình không còn có cảm giác ấm cúng, quen thuộc và thân thiết như hồi xưa nữa... Và thế là cả hội lại đi tìm 1 quám mới... Tuy nó không bằng quán cũ nhưng nó cũng có cái gì đó thu hút...
 

Co be vo tu

Member
Hic, mình cũng nghiện cà phê. Chẳng hiểu sao, uống vào cảm giác thấy lâng lâng mà đâm ra thành nghiện.... 1 vài người kêu mình uống nhiều có hại cho sức khỏe....nhưng biết làm sao đây
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top