...............

fruit NHO

Active Member
Như Có Một Lần


Đã có những ngày hạn, ngày mưa
Đã có những ngày giông bão
Thời gian trôi như dòng sông mờ ảo
Và nơi đây mùa thu cũng bắt đầu

Hà Nội ấp ủ gì khi heo may
Mái ngói rêu phong khu thành cổ
Áo dạ, khăn quàng ngoài phố chợ
Chiều nhịp nhàng, tơ lụa thẹn thùng

Lúc anh đi, Sài Gòn nắng đổ
Những ngõ xưa quen, bờ gạch vỡ
Còn không em tường hoa giấy đỏ
Sài Gòn muôn thuở thiếu mùa thu

Bởi vì em nụ cười quá xinh
Bởi vì em đôi mắt nhân tình
Dẫu có gió nhưng mà rất khẽ
Lá không đổi mầu sao có mùa thu

Hà Nội lành lạnh hơi sương
Người ta dạo phố đêm nhiếu lắm
Giọt nước mắt chạy vòng quanh
Cũng thấy cay cay, mằn mặn

Hà Nội xa, Sài Gòn xa
Mái tóc nghiêng, tà áo em nghiêng
Mùa thu nơi đâu và hàng bông giấy
Hình như bao giờ cũng vậy
Một ngày tàn là sẽ một ngày qua




Khi nỗi cô đơn trở thành biển cả
Anh hoá thân vô cảm tự xa xưa
Thì ko hẹn cớ sao em lại đến
Dấu chân in thành nhịp của tương tư

Thuỷ Tinh vẫn làm vua nơi điện cũ
Vô cảm bao năm giờ chợt biết dớn đau
Sẵn sàng đổi mọi vàng son vương phủ
Đê được một lần làm nỗi nhớ trong nhau

Một lần qua em làm sao biết được
Phía sau mình có kẻ trót đa mang
Đã đổi hết mọi giàu sang quyền lực
Lấy một lần yêu- 1 lần đến muộn màng

Kiệu người ta đã đón em về trước
Thôi thế ngàn năm cũng vẫn chỉ một mình
Giá được vỡ tan như là xác pháo
Tiễn em đi về phía ko anh

Bao lễ vật trả về nguyên vẹn
Vì có bao giờ có được em đâu
Em đừng trách nếu anh làm giông bão
Chút lệ buồn của kẻ đến sau



Từ biệt

Em về đi... con dế ngủ quên rồi
Trong ngăn bàn một thời đi học
Hình như là... đêm nay... trăng cũng khóc
Con đường dài hun hút dưới chân nhau

Em về đi ... đừng nhìn lại phía sau
Anh sẽ vừa đi vừa huýt sáo
Dẫu trái tim mình ngập tràn dông bão
Anh đã quen vui... những lúc rất buồn

Em về đi... bóng nhỏ cuối con đường
Tờ giấy trắng rơi từ vở cũ
Giọt mực tím tròn vo nằm ủ rũ
Viên phấn bỗng nhiên lăn vỡ trên sàn

Em về đi... mang theo chiếc lá vàng
Mùa đông ném xuống mặt đường sẫm tối
Gió vẫn thổi...
Qua vai anh...
Rất vội...
...

Em có biết mùa đông đang đến
Bên hiên nhà bầy sẻ nhỏ đã thiên di
Cứ từng chập gió mùa qua thung lũng
Lá bên đường khô dưới bước chân đi

Áo len mặc không đủ che cơn rét
Cổ đau ran vì tiếng ho khan
Những ngày cuối năm nơi đây là thế
Nắng lên rồi sương vẫn chưa tan

Nhớ khi xưa Hà Nội sang đông
Phố rộn ràng khăn bông mũ lạnh
Từ Cổ Ngư, Thụy Khuê, Quán Thánh
Bụi mưa phùn mờ trắng mặt hồ Tây

Trong bàn tay có một bàn tay
Thiếu lửa sưởi nhưng lòng vẫn ấm
Buôn buốt trên vai, trận mưa không thấm
Mùa đông nào ray rứt ngắm chiều rơi

Em còn chốn cũ, anh tận phương trời
Mùa đông đang đến cả hai nơi
Một người nhớ, một người cũng nhớ
Lạnh vô cùng, em của anh ơi!!!




Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi mặt trời vì sao toả nắng
Hãy hỏi mặt trăng sao khi khuyết khi đầy
Đêm màu đen và ngày màu trắng

Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng
Sao gừng cay và sao muối mặn
Mùa thu trút lá vàng em có biết vì sao

Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh chẳng biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời này còn thiếu
Một thứ gì, có lẽ chính là em

Em, một cô gái yêu sự bình yên
Em, một cô gái dịu dàng giản dị
Em, anh yêu em hình như cũng thế
Phía chân trời trước bóng tối hoàng hôn

Hãy làm gì để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng
Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta chảy mãi trong nhau




Không đề gửi trẻ con chậm hiểu

Anh hỏi em đi đâu?

Em đi tìm em, em trả lời rồi bâng khuâng suy nghĩ

Em đang đi tìm em hay đi tìm ai nhỉ

Khi người giữ trái tim em lại chính là anh.

Ở bên anh em thấy thật chông chênh

Bởi kẻ giữ trái tim kia lại không hề biết thế

Em sẽ ra đi bởi những điều không thể

Nếu có xảy ra cũng chỉ phá vỡ cả cuộc đời

Biết vậy nhưng em vẫn thấy chơi vơi

Bên cạnh anh em thấy mình nhỏ bé

Muốn được cùng anh để ân cần chia sẻ

Để vỗ về khi anh gặp chuyện không vui

Nhưng anh ơi tất cả chỉ là trò chơi

Anh cười cợt vào cõi lòng em tan nát

Anh chế giễu khi thấy em mất mát

Anh còn trẻ con đâu hiểu rõ chuyện đời

À không đâu chắc chắn anh biết rồi

Nhưng có điều anh trả vờ như không biết

Đi cùng anh với tư cách người thân thiết

Thấy anh tảng lờ đôi mắt rực yêu thương

Quả thật là có những tấm gương

Soi nụ cười vào lại thấy toàn nước mắt

Em sẽ đi vì ông trời kia sắp đặt

Để bên anh em chỉ là người bạn gái bình thường
 

fruit NHO

Active Member
Một đêm trên sân trường xao xác lá me bay.
Yên tĩnh quá mái trường thiu thiu ngủ.
Chỉ có gió cứ trở mình trăn trở.
Khe khẽ hoa bàng rơi trên mái tóc em/

Một đêm trên sân trường lằng lặng tiếng lá quen.
Hàng cây tròn bóng che mưa lạnh rơi trên cỏ.
Em biết sao cháy lên trong mắt anh rực lửa/
Mà anh cứ ngập ngừng nhìn mãi mãi nơi đâu?

Một đêm trên sân truờng ta chia tay nhau/
Anh chỉ dám nói cùng em một lời từ biệt.
Anh chẳng dám nói cùng em đến hết.
Con đường về rất gần ta cũng thấy xa xôi/

Sao vẫn nói với anh tất cả đấy thôi/
Sao trong mắt anh có bao giờ nói dối.
Chú ve con đêm đêm thầm hát gọi.
Em tỉnh giấc giật mình nhìn gió lạnh xôn xao.
Gió hay tiếng anh của một ngày nào.
Mà sao cứ thì thầm ngoài cửa sổ.
Một đêm trên sân trường lá đổ.
Em dừng chân trên lối phố nghe mưa.
Một mình em thôi tìm hàng ghế ngày xưa.
Và gặp lại một miền lá rụng.
Sao ngoài kia cháy lên niềm khát vọng.
Gió trở mùa tha thiết gọi tên anh?
 

fruit NHO

Active Member
Ngày không Em, trĩu nặng thời gian
Tôi trở lại mình trong cô quạnh
Quán Bar buồn, để nghe lòng sóng sánh
Miếng rượu nồng ... chết đuối hồn ai


Ngày không Em, gió nắng kia phai
Hoa nhạt màu khi chưa hé nụ
Chim vẫn kêu mà nghe sao ủ rũ
Tự chim buồn hay chỉ tiếng lòng tôi


Ngày không Em như dang dở trôi
Chớm lạnh Thu về, tàng cây rơi lá
Con đường nhỏ chiều Thu sang, buồn bã
Ráng đỏ hoàng hôn úa cả một trời thương


Ngày không Em, lặng đi trong vấn vương
Cuộc sống vô tình, như mơ, như thực
Giọt mồ hôi lạnh khi đêm về, choàng thức
Lại ráng ru mình quên nỗi nhức trong tim


Đâu phải Vô tình trong những Ngày không Em
Đâu phải lạnh lòng không nghe em nói
Đâu phải tim này không run run, bối rối
Mỗi lúc em cười, hay em gọi ... Anh ơi ...


Ngày không Em sẽ mãi thế, chơi vơi
Tôi lại là tôi, những tháng ngày vất vả
Bỏ mặc con tim trong chiều nay, gục ngã
Quán bar buồn, đói lả ... một tình yêu ...


---------------> ngày xưa đã rất thik bài này .....................
 

fruit NHO

Active Member
Chẳng có gì, chẳng có gì đâu
Đừng hy vọng, đừng giận hờn như thế
Anh như thế... ôi làm sao có thể
Cơn giông chiều... ngần ngại cuối trời xa

Suốt đời anh là giấc em mơ
Như bảy sắc cầu vồng thoáng hiện
Kỳ ảo, lung linh và tan biến
Lời thì thầm... chìm loãng thinh không !

Thôi anh cứ vô tình. Thôi em cứ bâng khuâng
Cứ thoảng thốt mỗi ban mai thức giấc
Anh viêm mãn làm sao anh biết được
Cỏ và em thao thức suốt đêm dài

Mưa mưa hoài... Vâng ! Mưa có hề chi
Em quen đợi, biết rằng anh chẳng đến
Ảo-ảnh-anh trong em luôn ẩn hiện
Cánh cửa im lìm thăm thẳm nỗi không anh








































Em sợ một ngày anh phẩy tay trước câu thơ
Lắc đầu trước những điều làm hồn em trăn trở
Trong tế bào không còn phần cho nỗi nhớ
Tình yêu là quán trọ đợi chờ

Em sợ một ngày anh sẽ nguôi vơi
Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
Trước trái tim em không ngừng bão táp
Anh thản nhiên với em , hối hả với Người

Em sợ một ngày anh không dám cho em
Một giây lành nguyên , phút hy sinh khan hiếm
Anh thản nhiên đi và thản nhiên tìm đến
Thản nhiên khuyên em yêu người khác thay mình

---
Em sợ một ngày vì quá yêu anh
Bao dung mãi em thành nhu nhược
Sợ một ngày không thành như mơ ước
Em cô đơn trong hạnh phúc mây mù
 

Lucifer

Active Member
Thôi nhé ! Quên đi
Coi nhau như người quen biết
Mỉm cười ! Chào nhau
Quay đi chẳng ngoái đầu.



23.08
 

fruit NHO

Active Member
Em tự hỏi lỗi có phải do anh
Khi chúng ta là anh em, là bạn
Trêu đùa nhau chỉ trong giới hạn
Có thể nào như đôi lứa yêu nhau

Em tự hỏi lỗi có phải do em
Khi bất chợt lòng tự tôn em thức dậy
Phản xạ tự nhiên trước hành động ấy
Tức giận, bồi hồi xen lẫn lo âu...

Em tự hỏi lỗi đó do đâu
Do anh, do em hay do một lần xúc động
Khiến không gian một thoáng buồn bất chợt
Nụ cười nào có trở lại với ngày mai./.
 

fruit NHO

Active Member
CUỐI CÙNG CHO HÀ NỘI
--Nhu tran--

Ngày hồ ly hóa kiếp người..


Về đâu anh những con đường trở gió
Chiều loanh quanh không hết một phố buồn
Hoàng lan hương ướp đầy trong tay nhỏ
Hà Nội mùa này chẳng có sấu non thơm

Những gìn giữ lâu ngày tan biến mất
Gặp nhau rồi chỉ thấy xót xa thêm
Hàng liễu rủ che màu sương đáy mắt
Mà mặt hồ thì xanh đến thản nhiên

Anh có đưa em đi hết phố này
Mặc lá vàng tung nắng phía sau lưng
Ai biết được em sẽ về đâu đấy
Ngày hôm nay sỏi đá cứ reo mừng

Chẳng giữ được trong lòng nguyên vẹn thế
Ngày đã qua và mùa đã phai tàn
Lòng yêu đấy đã muôn trùng dâu bể
Thủy chung mình ngồi khóc giữa nhân gian…

14.11.05
 

fruit NHO

Active Member
Anh gặp em trong dịp thật tình cờ
Và Tình đến mang nhiều hương vị lạ
ANh thấy lòng mình sao khó tả
Mãi nhớ về em Và anh đã yêu em

Nhưng không gian là bức tường ngăn cách
Chia rẽ đôi mình càng cách xa
Dù chẳng gặp nhau , chẳng nói được đôi lời
Tim anh vẫn mãi ghi hình bóng
vẫn mãi đợi chờ ,mãi nhớ mong

Phương xa nơi ấy anh có biết
Có nhận ra nhau trong cơn gió thoảng qua
Cảm nhận tình anh trong từng hạt mưa sa
Đưa tay hứng em ôm vào lồng ngực

Em có thấy lòng mình như ấm lại
Hình bóng anh luôn mãi bên em
Hãy nhớ đến anh khi nhìn sao lấp lánh
Mỗi một vì sao là một nụ cười

Em có thấy mưa buồn bay lất phất
Có phải mưa buồn vì anh phải xa em
Nhưng sau mưa trời lại hoá màu hồng
Như tình anh vẫn ấm nồng thương nhớ

Trong phút chốc thoáng nhìn chiếc lá nhẹ
KHẽ rời cành , cây thay lá mùa thu
Mắt nhẹ nhìn theo chiếc lá thoảng bay
TRong lòng chợt nhớ em khôn xiết

Em có biết ở nơi đây vẫn có
Một con người đứng chờ mãi vì em
Mong tình anh gửi cả đến cho em
Lời tâm sự "anh yêu em tha thiết"


GỬI MỘT NGƯỜI....Thương Nhớ Một người


<Tcay>
 

fruit NHO

Active Member
Nếu mai này chẳng còn được gặp em
Đôi mắt anh sẽ trở thành vô nghĩa
Trái tim anh sẽ hoá thành nghĩa địa
Gìn giữ bóng hình em và chôn chặt khổ đau

Nếu mai này ta phải xa nhau
Anh sẽ khóc như một thằng yếu đuối
Thù ghét mình như một thằng ngu muội
Hóa điên khùng chỉ biết nhớ về em!

Nếu một ngày trăng bỏ bóng đêm
Trời thôi nắng và chim ngừng hót
Hoa không nở, mật không còn ngọt
Đó sẽ là ngày anh hết yêu em!

Anh hãi hùng và ghê sợ lãng quên
Đừng bao giờ rời xa anh em nhé
Anh yêu em nhiều hơn có thể
Dẫu chết đi rồi anh vẫn cứ yêu em!
 

fruit NHO

Active Member
Sao em chỉ là bóng
Mà em không là hình
Sao anh chỉ lặng thinh?
Để lời yêu em nói?

Có lẽ em là bóng
Người ta mới là hình
Nên anh mãi đi tìm
Tình yêu bên người ấy.

Người ta bảo theo hình
Chứ đừng ai bắt bóng
Ôm mối tình tuyệt vọng
Em khóc trong chiều đông.

Em mãi là chiếc bóng
Lẻ loi trong cuộc tình
Loanh quanh không lối thoát
Lưới tình tự mình giăng.

Em mãi là chiếc bóng
Anh cũng không là hình.
 

fruit NHO

Active Member
Đợi

Vì sao em lại đợi anh?
Như người yêu đợi một người yêu
Như trời xanh mơ một cánh diều
Như người bộ hành mơ về dòng suối mát

Thành phố lên đèn và hàng cây đẫm ướt
Một đêm hè mỏi mệt
Sao em ngồi một mình
Thương con tàu sắp sửa rời ga

Không nghĩ về anh như một mái nhà
Chở che em những ngày mưa nắng
Không nghĩ về anh như một bến bờ yên lặng
Em con đò sẽ bớt cô đơn

Chỉ đợi anh và không nghĩ gì hơn
Em đâu cần anh tới
Em đâu cần anh nói
Và đâu cần anh biết nỗi đợi này

Sao em còn ngồi mãi dây?
Dằng dặc trên đầu một nỗi niềm chưa tỏ
Trăng mười lăm mà lòng em vẫn khuyết
Mà ngổn ngang một dải Ngân Hà

Anh quá gần và anh quá xa
Chỉ ý nghĩ mang hình đôi cánh
Em bề bộn trong ngàn lời câm lặng
Tháng ngày đi như một tiếng thở dài

Như một chiều đè nặng đôi vai
Lẽ nào em lại nhớ anh nhiều đến thế?
Đôi mắt ấy đừng về trong nỗi buồn sắp vỡ
Cho lòng em bớt chút đa đoan.
 

fruit NHO

Active Member
có trái tim bình yên
ngô ngê lời ca hát
bao sầu đau cũng mặc
vẫn vọng niềm yêu thương

có trái tim bình yên
mỗi chiều đi dạo phố
quên đi niềm cay đắng
nhoẻn miệng cười vô tư

có trái tim bình yên
không thể nào khóc nữa
nên đã vui như thể
niềm tin vẫn tràn đầy

có trái tim bình yên
ngô ngê lời ca hát
có buổi chiều bình yên
rung lên từng khúc nhạc
 

fruit NHO

Active Member
Anh lạ lùng quá chăng?!
Em mắt tròn mắt dẹt
Tình cảm thì mong manh
Dễ tan như sương khói,

Em lạ lùng quá chăng?!
Anh đi không lời hẹn
Quay lưng không thèm nói
Vô tình hay vô tâm?!

Cứ cho là tại em
Vì em khờ khạo quá
Nhưng lỗi lầm muôn thủa
Có ai tránh được đâu

Cứ cho là mùa ngâu
Đến rồi sẽ lại đi
Cứ cho rằng là anh
Chỉ mãi là hư ảo....
 

fruit NHO

Active Member
Ngày Bình Thường

Có lẽ không có gì để nói cả
vì ngày tháng vẫn cứ trôi như những áng mây
Đôi khi nhởn nhơ và nhàn hạ
Đôi khi ầm ào và mạnh mẽ...

Và có một ngày như vậy
Không nghe thấy âm thanh buổi sáng sớm
Vượt qua đèn đỏ vào buổi trưa
Và cười ngất ngây khi chiều buông

Có một bộ phim vào buổi tối
Nên mọi cuộc hẹn đều trở thành vô nghĩa
Có những quyển sách nằm ngổn ngang
Vì mong giấc mơ hồng sẽ đến

Trong giấc mơ tôi thấy mình chạy trốn
Và bất chợt bay lượn như một cánh chim
Có một truyền thuyết được tham gia làm nhân vật chính
Nên không còn muốn tỉnh giấc nữa

Có lẽ ngày mai sẽ bắt đầu rất vội
Và có lẽ ở ngã tư những cột đèn sẽ hỏng
Để tôi bắt đầu một ngày không bình thường...
 

fruit NHO

Active Member
Nắng mùa đông

Hạnh phúc khi mùa đông có nắng
Nắng héo hắt, nắng buồn như sắp khóc
Niềm vui đến khi mùa đông có nắng
Dẫu nhỏ nhoi, dẫu nhẹ như mây bồng

Mây lang thang khi mùa đông có nắng
Thảnh thơi gối đầu trên những dãy núi xa
Em đi về trên những con đường nhỏ
Khi nắng lung linh xuyên kẽ lá âm thầm

Có lẽ em yêu mùa đông lạnh giá
Yêu lắm ánh nắng lạ lẫm u buồn
Có lẽ em yêu anh cũng như là nắng
Của những mùa đông rất xa xôi
 

fruit NHO

Active Member
em đã yêu anh khi mùa xuân nồng ấm
từng chồi non nảy lộc thật dịu dàng
rồi hạ sang, từng tia nắng mênh mang
mùa hoa cúc vẫn nở rồi lại tàn

ta chia tay nhau mùa đông năm ấy
tuyết trắng trời như nước mắt em tuôn
những kỷ niệm vẫn đến buồn và đẹp
anh ra đi một ngày đông mưa rơi

xuân lại về, hoa đẹp quá anh ơi
không còn ai tặng cho em một đoá
hoa hồng đẹp, nhưng xa lạ quá
em chỉ là nhành cúc nhỏ vô danh

nói gì đi hỡi chiếc lá quá xanh
vì sao em đã mất anh ngày ấy?
trang ký ức đã lấp đầy hoa tuyết
xuân về rồi, tia nắng quá mong manh ...

nói gi đi hỡi chiếc lá quá xanh ...?!
 

vichia

Active Member
lâu lắm tao chưa được đọc thơ ... có một khổ trong những bài thơ trên kia khiến tao phải lặng người ....
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top