D8....Ngày...tháng...năm...

Hàng cũ nhưng xem lại vẫn hay....

Họ và tên : Dương Duy Long

Lớp : 10D8

Ngày sinh : 02/04/1990

Cuộc thi viết thư quốc tế UPU quốc tế lần thứ 35

(2005-2006)


Đề tài : " Tôi viết thư kể cho bạn : các dịch vụ bưu chính đã giúp tôi nối liền với thế giới như thế nào"

Bài viết Hà Nội , ngày mưa rơi buồn.

Em xa nhớ!
Lá thư mà em viết cho anh, anh đã nhận được. Đọc xong mà anh ko thể cầm nổi nước mắt. Thế là đã năm năm trôi qua kể từ khi ta chia tay nhau tại sân bay Nội Bài . Năm năm trôi qua , anh sống trong tâm trạng mà có lẽ không một từ ngữ nào diễn đạt lên nổi , sự chờ đợi, mong nhớ như vò nát con tim anh , nó làm con tim anh trở nên lạnh giá và vô cảm.Ngày chia tay , em đã nói rằng : "Em sẽ chờ anh , và sẽ mãi yêu anh dẫu có chuyện gì đi chăng nữa" .Mỗi lần nhớ em , những câu nói đó như những chiếc khóa kìm nén cơn sóng lòng dâng trào để anh có thể tiếp tục sống chờ đợi em . Em còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau tại đường Thanh Niên. Lúc đó trời mưa rất to và anh đã đưa áo mưa cho em. Cõ lẽ anh gặp em là do ông trời sắp đặt. Nhà anh và nhà em là hai gia cảnh hòan tòan khác nhau . Đôi khi anh cảm thấy tự ái , hụt hẫng khi đứng trước nhà em. Chính lúc đó em lại nói : " Tình yêu là không biên giới , không phân biệt giàu nghèo, phải trái trắng đen chỉ cần anh và em yêu nhau thật lòng dù có phải trải qua khó khăn" .Em như ngọn nến thắp sáng cuộc đời tăm tối của anh .Bây giờ nghĩ lại anh mới thấy con tim em thật sắt đá , anh đã phải mất một thời gian rất lâu mới có thể làm em dành cho anh một khung trời trú ngụ . Em trông thật dễ thương với đôi mắt long lanh, đôi môi nhỏ xinh và mái tóc xõa mượt mà phảng phất mùi hương trong những cơn gió chiều mùa thu nhè nhẹ. Em ít nói với anh nhưng với anh những nụ cười nhỏ nở trên môi em khi anh nói là đã đủ lắm rồi . Trong tâm trí anh , lúc nào cũng hiện lên hình ảnh em. Giờ đây, em nói một lời chia tay làm anh đau xót. Liệu có khi nào em đặt hòan cảnh của anh vào vị trí của em . Chả lẽ yêu em cũng là có tội để giờ đây , anh phải chịu sự dày vò còn hơn cả tra tấn . Anh biết giờ thì trong em , anh chỉ là con số 0 , nhưng anh mong em biết đối với anh em vẫn là cả thế giới . Em có thể đi bất cứ đâu , yêu bất cứ ai dẫu sao tìm ra hạnh phúc. Dù sao trong cơn đau lúc này anh vẫn có cái cớ để vui vì đối với anh , em vui là anh vui lắm rồi. Anh không biết anh đã làm gì có lỗi để em phải ra đi nhưng bây giờ thì nói gì cũng đã muộn . Anh sẽ mãi ôm vết thương lòng theo suốt cuộc đời và anh chúc em sẽ tìm được hạnh phúc cho mình.
Anh
Nesta
Dương Duy Long
 
hihi Lilo mà còn ko biết bài này à =))...đố biết tác giả là ai đấy :-j =))

@Nam : :"> hehe thì ý tôi là đầu tiên cái cần có là đam mê + ý thức ...hihi "Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo"
 

vision

Member
Bảng đánh giá chi tiết của Sở Thông tin – Truyền thông thành phố Hồ Chí Minh


3 nhóm tiêu chí với 6 mức độ bạo lực cơ bản theo quy định của Sở Thông tin - Truyền thông TP.HCM:
1. Nhóm tiêu chí bạo lực căn cứ theo vũ khí sử dụng và hoạt động đâm chém bắn giết đơn lẻ hay có tổ chức trong trò chơi: gồm 6 mức độ bạo lực.

- Mức 1: đánh nhau tay không (không có vũ khí), bao gồm cả đánh nhau đơn lẻ và đánh nhau có tổ chức (tập hợp thành băng nhóm, bang hội).

- Mức 2: đâm chém cá nhân, đơn độc (sử dụng vũ khí lạnh như dao, kiếm,…).

- Mức 3: đâm chém có tổ chức (tập hợp thành băng nhóm, bang hội,…, sử dụng vũ khí lạnh như dao, kiếm,…).

- Mức 4: bắn giết cá nhân, đơn độc (sử dụng vũ khí nóng như súng,…).

- Mức 5: bắn giết có tổ chức (tập hợp thành băng nhóm, bang hội,…., sử dụng vũ khí nóng như súng,…).

- Mức 6: giết người hàng loạt.
2. Nhóm tiêu chí bạo lực căn cứ theo đối tượng bị chém giết trong trò chơi: 3 nhóm đối tượng:

- Tiêu diệt các vật thể (máy bay, tàu vũ trụ,…).

- Tiêu diệt ác quỷ, quái vật.

- Tiêu diệt con người.

3. Nhóm tiêu chí bạo lực căn cứ vào góc độ nhập vai của người chơi: 3 góc độ:

- Góc độ nhập vai tích cực: cảnh sát, người tốt,…

- Góc độ nhập vai tiêu cực: kẻ khủng bố, người xấu,…

- Góc độ nhập vai không rõ ràng (đâm chém bắn giết không cần phân biệt tốt xấu – Ví dụ trong các game kiếm hiệp, giữa bang này với bang kia).

Vãi hàng những bác ngồi trên cao =))
 

vision

Member
Theo trên ta có
Mức độ bạo lực của Cờ Vua theo cách "xếp hạng" của Sở TT-TT TPHCM:
- Mức 6: giết người hàng loạt.
- Phá hoại tài sản (Xe).
- Tiêu diệt động vật (Mã).
- Tiêu diệt con người (Tốt,Tượng, Hậu, Vua).
_ Chia thành 2 phe có tổ chức ( Quân trắng và Đen)
 

vision

Member
Hàng cũ nhưng xem lại vẫn hay....

Họ và tên : Dương Duy Long

Lớp : 10D8

Ngày sinh : 02/04/1990

Cuộc thi viết thư quốc tế UPU quốc tế lần thứ 35

(2005-2006)


Đề tài : " Tôi viết thư kể cho bạn : các dịch vụ bưu chính đã giúp tôi nối liền với thế giới như thế nào"

Bài viết Hà Nội , ngày mưa rơi buồn.

Em xa nhớ!
Lá thư mà em viết cho anh, anh đã nhận được. Đọc xong mà anh ko thể cầm nổi nước mắt. Thế là đã năm năm trôi qua kể từ khi ta chia tay nhau tại sân bay Nội Bài . Năm năm trôi qua , anh sống trong tâm trạng mà có lẽ không một từ ngữ nào diễn đạt lên nổi , sự chờ đợi, mong nhớ như vò nát con tim anh , nó làm con tim anh trở nên lạnh giá và vô cảm.Ngày chia tay , em đã nói rằng : "Em sẽ chờ anh , và sẽ mãi yêu anh dẫu có chuyện gì đi chăng nữa" .Mỗi lần nhớ em , những câu nói đó như những chiếc khóa kìm nén cơn sóng lòng dâng trào để anh có thể tiếp tục sống chờ đợi em . Em còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau tại đường Thanh Niên. Lúc đó trời mưa rất to và anh đã đưa áo mưa cho em. Cõ lẽ anh gặp em là do ông trời sắp đặt. Nhà anh và nhà em là hai gia cảnh hòan tòan khác nhau . Đôi khi anh cảm thấy tự ái , hụt hẫng khi đứng trước nhà em. Chính lúc đó em lại nói : " Tình yêu là không biên giới , không phân biệt giàu nghèo, phải trái trắng đen chỉ cần anh và em yêu nhau thật lòng dù có phải trải qua khó khăn" .Em như ngọn nến thắp sáng cuộc đời tăm tối của anh .Bây giờ nghĩ lại anh mới thấy con tim em thật sắt đá , anh đã phải mất một thời gian rất lâu mới có thể làm em dành cho anh một khung trời trú ngụ . Em trông thật dễ thương với đôi mắt long lanh, đôi môi nhỏ xinh và mái tóc xõa mượt mà phảng phất mùi hương trong những cơn gió chiều mùa thu nhè nhẹ. Em ít nói với anh nhưng với anh những nụ cười nhỏ nở trên môi em khi anh nói là đã đủ lắm rồi . Trong tâm trí anh , lúc nào cũng hiện lên hình ảnh em. Giờ đây, em nói một lời chia tay làm anh đau xót. Liệu có khi nào em đặt hòan cảnh của anh vào vị trí của em . Chả lẽ yêu em cũng là có tội để giờ đây , anh phải chịu sự dày vò còn hơn cả tra tấn . Anh biết giờ thì trong em , anh chỉ là con số 0 , nhưng anh mong em biết đối với anh em vẫn là cả thế giới . Em có thể đi bất cứ đâu , yêu bất cứ ai dẫu sao tìm ra hạnh phúc. Dù sao trong cơn đau lúc này anh vẫn có cái cớ để vui vì đối với anh , em vui là anh vui lắm rồi. Anh không biết anh đã làm gì có lỗi để em phải ra đi nhưng bây giờ thì nói gì cũng đã muộn . Anh sẽ mãi ôm vết thương lòng theo suốt cuộc đời và anh chúc em sẽ tìm được hạnh phúc cho mình.
Anh
Nesta
Dương Duy Long
có được cái giải gì k mà bùi ngùi quá :))
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top