Appassionata
Member
Những virus của đời sống giới trẻ đôi khi chỉ làm “một u lành” một xu hướng mới đang chuẩn bị xâm thực, phủ sóng; nhưng đôi khi là một “u ác tính” đang lây lan và cần được ngăn chặn.
1. Virus Quá- tự- tin
Trong một chương trình lớn giao lưu SV của nhiều nước trên thế giới, nhóm SVVN hạ quyết tâm “phải để lại ấn tượng bằng được trong mắt bạn bè quốc tế”.
Tất cả những SV được lựa chọn tham gia chuyến đi này đều là những SV ưu tú của các trường ĐH. Tất cả sẽ yên bình nếu không có màn bỏ phiếu bình chọn GL: Group Leader. Các vị đại diện cho Ban tổ chức chương trình vừa vui mừng, vừa sửng sốt vừa cảm thấy... bó tay khi đặt câu hỏi: “Ai sẽ xung phong làm GL?” vì tất cả các cánh tay đều giơ lên, không thiếu một cái nào.
BTC chương trình không thiết lập ngay một giải pháp hoà bình. Mọi người sẽ cùng bỏ phiếu để chọn một Group Leader bằng cách giơ tay và nhắm mắt. Lần lượt tên từng người sẽ được đọc lên và ai nhiều người ủng hộ nhất sẽ được lựa chọn.
Mặc dù giơ tay nhưng tất cả đều nhắm mắt nên không ai biết số lượng phiếu chính xác của mình là bao nhiêu và ai là người bầu cho mình, ai là người không. Kết thúc buổi bầu bán BTC mệt phờ hơi cuối cùng cũng tìm được người lãnh đạo của nhóm quần hùng. Người được chọn này có tổng số người ủng hộ cao nhất: 2 người.
Đã có một thời người ta lo lắng khi quan sát những cuộc giao lưu quốc tế và không thấy được mức độ tự tin cần thiết của những người trẻ VN. Nhưng bây giờ người ta lại phát ngượng và lo lắng khi mức độ tự tin đang ở mức... bội thực. Virus này lan nhanh trong số những người trẻ dẫn đầu, đặc biệt là cán bộ Đoàn, Lớp... trong các trường học. Việc không tiêu dùng đúng liều lượng của Tự tin sẽ khiến người ta không thể ước lượng được chính xác sức lực của mình và trở nên lố bịch trong những tình huống cố định.
Một trong những biến tướng của virus này gây ra hiện tượng: ngộ nhận bản thân, chính điều này làm cho công cuộc khám phá bản thân của bạn trở nên gian truân. Dưới đây là trích đăng lá thư của một bạn SV:
“Tôi đã từng được một giải thưởng nhỏ trong một cuộc thi mà cái tên của nó thì nghe quy mô và hoành tráng lắm. Nhiều người thân, bạn bè đã nhìn thấy tôi đi cùng nhóm tác giả đạt giải lên một sân khấu lớn đang được truyền hình trực tiếp. Ý nghĩ rằng “mình đã trở thành một nguyên khí quốc gia” xâm chiếm lấy tâm trí tôi. Tôi không hề biết mình đã có những biểu hiện khác trước: ăn nói khoa trương, coi việc gì cũng là dưới sức của mình.
Tuy nhiên, những hồ sơ du học của tôi thì đã quá nhiều lần... bị “thất lạc”. Và ngay cả những số điểm thi học kỳ được hy vọng nhất ở giảng đường đại học cũng khiến tôi không đủ yêu cầu để được làm đồ án tốt nghiệp.
Tôi bắt đầu suy nghĩ đến những lời cằn cỗi của người bạn mình: “Mấy cái giải thưởng ấy chỉ đơn giản là phần thưởng cho một game show thôi. Ông đừng quá tự tin mà cho rằng mình đã là hiền tài, trí tuệ của quốc gia. Mấy ông lên bục nhận giải hoạ chăng cũng là một vật trang trí ngoan ngoãn cho sàn đấu thương hiệu trên sân quảng cáo của mấy công ty lớn thôi mà”.
1. Virus Quá- tự- tin
Trong một chương trình lớn giao lưu SV của nhiều nước trên thế giới, nhóm SVVN hạ quyết tâm “phải để lại ấn tượng bằng được trong mắt bạn bè quốc tế”.
Tất cả những SV được lựa chọn tham gia chuyến đi này đều là những SV ưu tú của các trường ĐH. Tất cả sẽ yên bình nếu không có màn bỏ phiếu bình chọn GL: Group Leader. Các vị đại diện cho Ban tổ chức chương trình vừa vui mừng, vừa sửng sốt vừa cảm thấy... bó tay khi đặt câu hỏi: “Ai sẽ xung phong làm GL?” vì tất cả các cánh tay đều giơ lên, không thiếu một cái nào.
BTC chương trình không thiết lập ngay một giải pháp hoà bình. Mọi người sẽ cùng bỏ phiếu để chọn một Group Leader bằng cách giơ tay và nhắm mắt. Lần lượt tên từng người sẽ được đọc lên và ai nhiều người ủng hộ nhất sẽ được lựa chọn.
Mặc dù giơ tay nhưng tất cả đều nhắm mắt nên không ai biết số lượng phiếu chính xác của mình là bao nhiêu và ai là người bầu cho mình, ai là người không. Kết thúc buổi bầu bán BTC mệt phờ hơi cuối cùng cũng tìm được người lãnh đạo của nhóm quần hùng. Người được chọn này có tổng số người ủng hộ cao nhất: 2 người.
Đã có một thời người ta lo lắng khi quan sát những cuộc giao lưu quốc tế và không thấy được mức độ tự tin cần thiết của những người trẻ VN. Nhưng bây giờ người ta lại phát ngượng và lo lắng khi mức độ tự tin đang ở mức... bội thực. Virus này lan nhanh trong số những người trẻ dẫn đầu, đặc biệt là cán bộ Đoàn, Lớp... trong các trường học. Việc không tiêu dùng đúng liều lượng của Tự tin sẽ khiến người ta không thể ước lượng được chính xác sức lực của mình và trở nên lố bịch trong những tình huống cố định.
Một trong những biến tướng của virus này gây ra hiện tượng: ngộ nhận bản thân, chính điều này làm cho công cuộc khám phá bản thân của bạn trở nên gian truân. Dưới đây là trích đăng lá thư của một bạn SV:
“Tôi đã từng được một giải thưởng nhỏ trong một cuộc thi mà cái tên của nó thì nghe quy mô và hoành tráng lắm. Nhiều người thân, bạn bè đã nhìn thấy tôi đi cùng nhóm tác giả đạt giải lên một sân khấu lớn đang được truyền hình trực tiếp. Ý nghĩ rằng “mình đã trở thành một nguyên khí quốc gia” xâm chiếm lấy tâm trí tôi. Tôi không hề biết mình đã có những biểu hiện khác trước: ăn nói khoa trương, coi việc gì cũng là dưới sức của mình.
Tuy nhiên, những hồ sơ du học của tôi thì đã quá nhiều lần... bị “thất lạc”. Và ngay cả những số điểm thi học kỳ được hy vọng nhất ở giảng đường đại học cũng khiến tôi không đủ yêu cầu để được làm đồ án tốt nghiệp.
Tôi bắt đầu suy nghĩ đến những lời cằn cỗi của người bạn mình: “Mấy cái giải thưởng ấy chỉ đơn giản là phần thưởng cho một game show thôi. Ông đừng quá tự tin mà cho rằng mình đã là hiền tài, trí tuệ của quốc gia. Mấy ông lên bục nhận giải hoạ chăng cũng là một vật trang trí ngoan ngoãn cho sàn đấu thương hiệu trên sân quảng cáo của mấy công ty lớn thôi mà”.