palart said:
con ngoan là làm cho bố mẹ tự hào
Có lẽ cái này chỉ là suy nghĩ của riêng anh chứ không phải của những người làm cha mẹ. Em thấy ai có con thì mong ước lớn nhất của họ là con mình được bình yên hạnh phúc thôi, thế là họ mãn nguyện rồi. Mẹ em lần đầu tiên xem mặt con thấy con mình đủ chân đủ tay ko có khuyết tật gì là mừng trào nước mắt chứ chẳng để ý con xấu đẹp gì. Đến khi em lớn lên, đi học có được điểm cao, giải này nọ ba mẹ em cũng cố tình ko thưởng gì để em hiểu là 2 người yêu em chứ không yêu điểm với giải HSG. Em chỉ bị mắng khi không cố hết sức hoặc không có tinh thần chiến đấu
chứ không phải vì thất bại. Một điều nữa, em nghĩ ai có con mà chẳng tự hào về con (trừ cái thể loại con nghiện ngập hút xách, nhưng mà dù có thế thì cũng vẫn thương vì nó là con mình), đơn giản vì tình yêu bản năng dành cho con thôi.
Nhiều em ở đây đang trong độ tuổi muốn tự khẳng định mình, cứng đầu theo kiểu bất chấp phải trái. Giai đoạn đấy ai cũng trải qua một lần, không tránh được. Mong các em bình tĩnh hơn, chịu khó thử đặt mình vào địa vị người làm cha mẹ xem, có thể các em sẽ hiểu họ hơn, vd tưởng tượng xem con mình cũng cãi mình như thế rồi sập cửa phòng đoành 1 cái, etc. Hồi trước chị cũng thử như thế, xong ăn năn + thương ba mẹ cực.
Nếu bất đồng quan điểm (vd nên chọn trường nào) thì nên nói thẳng với ba mẹ ý kiến của mình để ba mẹ và con cùng ngồi lại xem xét, đánh giá các khả năng để có được lựa chọn đúng nhất. Không nên quên rằng ba mẹ các em từng trải, có kinh nghiệm sống, quan niệm của họ không hẳn đã là sai đâu, chịu khó lắng nghe và phân tích nhé.
Em gì có nói mình thiếu kinh nghiệm sống là do cha mẹ bao bọc quá, nhưng không hẳn là như thế. Em mới 17-18 thì làm sao mà từng trải được, người ta phải làm việc, tiếp xúc nhiều thì mới có kinh nghiệm được. Ở Tây thanh niên bằng tuổi các em trưởng thành hơn, nhiều đứa ra ở riêng (nhưng ko có nghĩa là kinh tế độc lập nhé), tự chịu trách nhiệm cho bản thân rồi, thế nhưng với chúng nó vấn đề chọn trường ĐH và ngành học cũng không đơn giản vì bản thân chúng nó cũng không biết chúng nó giỏi cái gì, thích cái gì nhất. Vì thế nhiều đứa học được 1-2 kỳ, thấy không phù hợp lại đổi ngành khác hoặc làm việc khác. Chị nghĩ vì lý do đó mà các em nên để ba mẹ giúp đỡ, tư vấn đi (nhưng mình vẫn là người quyết định nhé).
Con ngoan: mọi người chịu khó ăn uống đủ chất sinh hoạt điều độ, không chơi game quá độ, tự giác học, đi đâu nhớ hẹn giờ về. Thế là thành con ngoan rồi, các vị phụ huynh không đòi hỏi nhiều đâu.