Người ta ko hề hay biết ,... lao vào dòng đời như cơn lốc xoáy ,ko còn những giây phút bình yên thừơng nhật nữa , những bận rộn hàng ngày ,công việc cuốn hút họ , họ lãng quên đi thời gian...
Mùa đông lặng lẽ đến , bất chợt cơn gió lạnh tràn về họ mới thàng thốt giật mình :" thời gian trôi nhanh thật " , họ quên đi những sở thích bình dị nhất của chính mình , quên cả những người bạn yêu thương... họ là con người của công việc,...họ ko hề hay biết , mùa đông lặng lẽ đến bên họ, cố xua tan bớt đi cái lạnh lùng vì công việc , nhưng hình như vô ích ...