Một đêm nọ, sau khi vợ chồng ân ái mặn nồng đến ba lần bảy lượt Trọng Thủy mới thử dò hỏi Mỵ Châu:
- Nàng ơi, ta rất hâm mộ vũ khí trấn quốc của phụ vương nhưng chưa lần nào được thấy, nàng có thể cho ta xem được không vì ta không dám nói chuyện này với phụ vương ?
- Ah, chuyện nhỏ mà chàng ơi - Mỵ Châu trả lời trong cái dư âm đầy phấn khích - Em còn nhớ password để qua được cổng vào nhưng không biết phụ vương có đổi chưa nữa, chàng cứ thử xem sao. Password là ***************************. Em ngủ đây, khi nào chàng đi xem thì nhớ rủ em với nhé ! mà chàngnhớ chỉ được mặc áo đỏ khi qua cửa đó nhé, vì cha thiếp có để hotlink nên chỉ những người mặc áo đỏ mới qua được cửa đó
Mỵ Châu nói xong thì chìm trong cơn buồn ngủ ngọt ngào đang dần đến. Lúc này đã canh tư, trời gần sáng. Trọng Thủy vội vã mặc quần áo,lần này chàng chơi nguyên bộ đỏ từ quần lót trở đi vì đã quá tường tận sự lợi hại của Hot link,
Bóng đêm lặng lẽ che chở cho Trọng Thủy đến gần toà tháp cất chiếc nỏ quý. Gió lạnh từng cơn. Qua mặt được một đám lính canh, Trọng Thủy đến một cánh cửa bằng thép kiên cố có khóa điện tử. Bấm password mà công chúa đưa ra, thật may mắn cánh cửa bật mở.
Theo hành lang nhỏ hẹp và trơn bóng sau cánh cửa, Trọng Thủy đến một gian phòng rộng & sơn nước trắng toát. Trong phòng chẳng có gì ngoài một cái laptop IBM đã mở sẵn đặt trên bàn ngay giữa phòng.Nhìn kỹ cái laptop Trọng Thuỷ suýt bật lên tiếng reo,may đây là loại laptop đời cũ ko có nhận diện bằng vân tay ko thì chịu chết
- Vậy là còn lớp bảo mật thứ 2 - Trọng Thủy thầm nghĩ.
Ngồi vào chiếc ghế trước máy tinh, Trọng Thủy bấm nút Enter. Tức thì màn hình vụt sáng:
"Xin bạn vui lòng trả lời 3 câu hỏi để qua cửa !"
"Câu hỏi thứ nhất:"
"- Con gì bố của nó có 423 cái chân, mà con nó lại có 775 chân, vậy nó có bao nhiêu chân
Không cần suy nghĩ, mấy câu hỏi bảo mật cỡ này quá dễ đối với một điệp viên đang làm việc cho MI5 như Trọng Thủy. Chàng gõ vào:
"Con chip có 478 chân"
"Rất tốt, bây giờ là câu hỏi thứ hai:"
"- Cái gì khi không xài thì lúc khô lúc ướt, nhưng khi xài đến thì chắc chắn phải ướt ?"
Mất 5 giây, Trọng Thủy gõ vào:
"Cái C.... à không ! Cái quat nước "
"Chính xác, câu hỏi cuối cùng là:"
"- Cái gì mà người con gái có nhưng người đàn bà không có và cái gì mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có ?"
Có quá nhiều câu trả lời cho câu hỏi này. Bóp trán một hồi, Trọng Thủy quyết định hack vào máy chủ của hệ thống bảo mật của An Dương Vương để dò câu trả lời. .Sau khi tìm ra được một số lỗi tràn bộ đệm để có thể đi vòng qua firewall, Trọng Thuỷ ta cũng truy cập được vào database của hệ thống.
Sau khi decode dữ liệu, kết quả thật bất ngờ: Cái mà người con gái có nhưng người đàn bà không có là sự e thẹn & cái mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có là sự tự tin.
Khi vừa nhập kết quả vào, một cánh cửa bí mật trên bức tường bên phải lập tức mở ra. Sau cánh cửa là một cầu thang xoắn dẫn xuống đất. Trọng Thủy nhanh nhẹn chạy xuống. Cuối cầu thang là một căn phòng tối tăm, hôi hám vì có lẽ do không có ai lui tới đây. Trong ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn pin cầm theo, Trọng Thủy phát hiện có tới hơn một trăm cái nỏ.
- Ái chà, cái nào là thật, cái nào là giả đây ? - Trọng Thuỷ nhủ thầm - An Dương Vương quả là bậc tài trí hơn người.
Xăm xoi từng cái một, Trọng Thủy phát hiện một cái nút Power bị mòn nhiều nhất do nhiều lần sử dụng. Biết đã tìm đúng, Trọng Thủy tháo ngay con chip của nỏ ra, loai chip P4 3.2 hỗ trợ đa phân luồng chạy trên nền 64bit ra cất đi và chạy thẳng ra cửa, nhưng chạy được 1 đoạn bằng bản năng của 1 điệp viên nhà nghề trọng Thuỷ khựng lại .Chắc chắn An Dương Vương sẽ chạy thử Nỏ hàng ngày và phát hiện ra sự cố.trọng thuỷ lập tức lắp vào đó con chip Celeron làng nhàng chỉ để chạy Nỏ bắn được 1 phát tên .sau đó Trọng Thuỷ lập tức quay lại . Sau khi xong việc, Trọng Thủy xóa sạch mọi dấu vết rồi rời khỏi khu vực đó trở về phòng lúc trời vừa hừng sáng. Trọng Thủy hôn nhẹ lên má công chúa Mỵ Châu như thầm cảm ơn nàng rồi không quên Pm cho triệu Đà báo kế hoạch thành công
Ngay sáng đó, Trọng Thủy xin An Dương Vương cho về nhà thăm cha đang bệnh nặng. Hai vợ chồng chia tay rất là quyến luyến nhưng rồi công chúa Mỵ Châu chỉ còn biết lên tháp canh cao nhất của kinh thành mà mắt ngấn lệ nhìn theo cánh máy bay dần xa khuất chở theo chàng Trọng Thủy lấp loáng trên trời xanh.
Vừa về đến nhà, Trọng Thủy không chỉ báo tin đã phá hủy Kình Thiên Nỏ mà còn mang theo một số tài liệu mật cực kỳ quan trọng mà chàng đã lấy được trong thời gian ở rể. Triệu Đà lập tức điểm quân, gửi Email chiến thư chính thức tuyên chiến với An Dương Vương.
An Dương Vương ỷ lại vào Kình Thiên Nỏ không thèm để ý quân tình chiến sự chỉ biết ngồi lái Buggy dưới sân mà cười rằng: "Thằng họ Triệu không sợ chết à !".
Quân Triệu Đà tiến như vũ bão, đánh đâu thắng đó. An Dương Vương ra lệnh đem Kình Thiên Nỏ ra để uy thần thiên hạ nhưng ôi thôi... Nỏ hàng ngày bắn 1 tên thì ko sao nhưng khi chạy chương trình bắn ngàn tên thì con chip ko chịu nổi nên nỏ bị treo cứng ko sao khởi động lại được, An Dương Vương lập tức điện cho Rùa già mua gấp một con chip khác để thay vào nhưng vô ích. Vì con chip đã mất là con chip đồng bộ nên các con chip khác lắp vào đều ko tương thích , ra trận tên bắn như mưa nhưng bay được 1 đoạn thì rụng lả tả vì hết Banwich do đã bị trọng Thuỷ chôm link . Quân Triệu Đà đã làm chủ tình hình, chiếm toàn bộ kinh đô.
An Dương Vương bỏ chạy trên con Lexus mui trần mang theo con gái. Biết Trọng Thủy sẽ tìm mình, Mỵ Châu mang theo cái đầu phát Wifi màTrọng Thủy mua tặng lúc hai vợ chồng đi tuần trăng mật ở Dubai ,Mỵ Châu bật WIfi suốt dọc đường đi. Có dấu vết, quân Triệu Đà càng đuổi cùng giết tận. Chạy đến núi Dạ Sơn, xã Cao Xá ở Diễn Châu (nay thuộc Nghệ An) không còn đường để chạy, An Dương Vương quay lại thì thấy con gái minh vẫn mải miết chat với Trọng Thuỷ liền rút kiếm chém chết con gái rồi tự sát, qua Webcam Trọng Thuỷ tận mắt nhìn thấy cái chết của Mỵ Châu mà lòng đau khôn xiết
Thấy cuộc sống không còn ý nghĩa dù danh vọng ngất trời, tiền bạc như núi, gái gú cave bao la. Lúc này Trọng Thủy mới thấm thía cái nghĩa vợ chồng, cái tình chăn gối. Trong lúc tuyệt vọng, chán nản Trọng Thủy chỉ biết dùng men rượu để quên đời rồi thành nghiện rượu từ đó. Một hôm lúc xỉn về, trong lúc bốc đầu Trọng Thủy đã lao xuống cái giếng mà vợ chàng ngày trước hay ngồi chải tóc. Chấn thương sợ não--- --- Chết. Âu cũng là số kiếp đã tận.