rikku
Active Member
<bài viết chỉ là một thôi, nhưng phải tách ra làm nhìu phần.. vì mỗi bài post chỉ được phép dài tối đa là 12000 ký tự>
Tới Forum Chuvanan.org chẳng một lời giới thiệu, mãi tới lúc phải chia tay, mình mới viết một bài dành cho riêng mình.
lần đầu tiên, mình sẽ nói, sẽ thừa nhận, nhiều điều mà từ trước tới giờ mình chưa bao giờ dám kể ra, kể cả với những người mà mình thân nhất.. tất cả là đề giữ cho cái hình tượng “rikku”, hình tượng mà mình đã muốn tạo dựng nên.
<21h45’ Feb.10th 2005>
mình tới cva.org, 15.04, chắc nhiều người không quên, sinh nhật của một người con gái cva, Trần Phương Tú hay Chip_pi_pi, moderator box “tình bạn tình yêu” (cũ) và “cùng nhau tâm sự” (hiện giờ).
bây giờ nói lại về chip thật là khó .. nhưng ít ra trong khuôn khổ bài viết này, mình muốn nói rằng đó là mối tình đơn phương và vô vọng của mình trong một năm trời. mình tìm đến forum là vì chip, trước đó mình đã nhận được phản hồi từ một vài người trong một topic nhỏ hỏi tung tích của chip, forum 88andlife. Không hiểu vì sao mình đã có thể làm được tất cả những điều ấy, kể cả bài post dưới này, mà mình sẽ post lại, khi đó là một con gái mới chỉ vài lần gặp gỡ và chẳng có một ấn tượng nào thực sự sâu sắc..
Có lẽ thế!?
Và rồi thời gian. trôi đi, chưa làm phai nhạt tình cảm kia cũng đủ cho mình để hiểu rằng, chip có cuộc sống riêng của chip, và mình chẳng thể là một phần trong cuộc sống ấy. Nếu mình muốn những gì tốt nhất cho chip, mình nên chấm dứt tất cả những hành động kỳ quặc kia đi; phải, cái mà mình đã làm, tất cả chưa thể đủ để gọi là theo đuổi một người con gái được. khi mà tất cả những dự định của mình dần bị chính mình phá hỏng .. như cái này.
Tới Forum Chuvanan.org chẳng một lời giới thiệu, mãi tới lúc phải chia tay, mình mới viết một bài dành cho riêng mình.
lần đầu tiên, mình sẽ nói, sẽ thừa nhận, nhiều điều mà từ trước tới giờ mình chưa bao giờ dám kể ra, kể cả với những người mà mình thân nhất.. tất cả là đề giữ cho cái hình tượng “rikku”, hình tượng mà mình đã muốn tạo dựng nên.
<21h45’ Feb.10th 2005>
mình tới cva.org, 15.04, chắc nhiều người không quên, sinh nhật của một người con gái cva, Trần Phương Tú hay Chip_pi_pi, moderator box “tình bạn tình yêu” (cũ) và “cùng nhau tâm sự” (hiện giờ).
bây giờ nói lại về chip thật là khó .. nhưng ít ra trong khuôn khổ bài viết này, mình muốn nói rằng đó là mối tình đơn phương và vô vọng của mình trong một năm trời. mình tìm đến forum là vì chip, trước đó mình đã nhận được phản hồi từ một vài người trong một topic nhỏ hỏi tung tích của chip, forum 88andlife. Không hiểu vì sao mình đã có thể làm được tất cả những điều ấy, kể cả bài post dưới này, mà mình sẽ post lại, khi đó là một con gái mới chỉ vài lần gặp gỡ và chẳng có một ấn tượng nào thực sự sâu sắc..
Đọc lại bài post này có lẽ mọi người cũng đã hiểu được phần nào.. có lẽ trong mắt nhiều người, rikku có thể đã từng là một kẻ vô duyên và dở hơi như thế đấy.hè rồi. thời gian rỗi nhiều quá thành ra hay suy nghĩ vẩn vơ linh tinh; và cuối cùng là nghĩ về Tình cảm.
nghĩ chán chê mê mỏi. những gì nói được qua Y!M thì tớ đã nói hết rồi.
gặp thì tớ ko dám ngỏ lời. ->nhát thế đấy; mà điện thoại thì cũng chịu nốt.
chỉ còn con đường là new topic ở đây.
tớ muốn nói là "TỚ THÍCH ẤY! "
tớ biết người trong trái tim ấy là một người khác.
và quan trọng hơn; tớ chưa là gì với ấy cả - ngoài 1 chữ "bạn"
nhưng mọi thứ vẫn chưa bắt đầu.
và tớ chỉ đợi chờ sự bắt đầu đó bấy lâu nay.
1 năm rồi. tớ lang thang tìm kiếm một người tri kỷ; hay một người mà mọi người thường gọi là "bạn gái"; nhưng tất cả quãng thời gian đó; tất cả nhưng gì tớ tìm được chỉ là một vài kỷ niệm về ấy. dù chúng ta tổng cộng chỉ gặp mặt có 3 lần!? những ký ức ấy dù ít nhưng thật đẹp; ít ra là với tớ. tớ chưa bao giờ nghĩ và tin rằng tớ lại có ấn tượng sâu sắc đến thê về một người mà trước đó tớ chưa từng biết!?
cũng một năm rồi; những hình ảnh mà tớ nhớ được về ấy có lẽ đã phải nhạt dần. nhưng thay vì sự "nhạt dần" kia, giờ, tớ luôn nghĩ về ấy như một hình mẫu về người con gái trong trái tim mình. "ấy trong tớ" là những gì đẹp đẽ nhất.
MỘNG TƯỞNG!
tớ biết là như vậy. thế nhưng - có lẽ là giống như ấy; tớ vẫn đang cố gắng bám theo, cố vớt vát chút tình cảm của mình. Nhưng đối với ấy, ấy còn may mắn hơn, vì ít ra ấy vẫn còn những cơ hội để gặp người mình yêu. còn đối với tớ, ấy là một giấc mơ xa vời. thậm chí còn dễ dàng phủ nhận từ "bạn" mà một lần tớ đã cho rằng chúng ta có thể.
thế đấy, tất cả những gì tớ và ấy.. chỉ là những dòng chữ.. vô hồn trên chiếc màn hình vi tính. chẳng biết tớ có sai lầm không khi định tìm lại tình yêu cho mình bằng internet!? để rồi sau đó sẽ thế nào đây? tớ không biết.
chỉ biết rằng tớ từng có hàng giờ đồng hồ online chỉ để chờ một biểu tượng trong group "My love" của tớ bật sáng.
và tiếp sau là cả một nỗi thất vọng bởi 1 từ cụt cỡn "busy".
TỚ ĐANG CỐ LÀM GÌ ĐÂY?
VÀ SẼ CÒN TIẾP DIỄN BAO LÂU NỮA!?
Tớ không có mọi thứ. Tình cảm gia đình. Bạn bè. cô bé mà tớ thân nhất từ trước tới nay.. từng là người duy nhất tớ có thể tâm sự.. trong suốt mấy năm trời.. thậm chí nó vừa bỏ nhà đi.. chỉ mới lấy lại được một chút niềm tin vào bản thân mình. tớ tin rằng tớ đã thích ấy, và tớ tin tớ không nhầm khi nghĩ về ấy với tất cả những gì tốt đẹp nhất.
Tớ cũng đã sợ. khi post bài này. nhưng tất cả những gì tớ cần là nói ra. thế thôi. đừng coi đây là lời ngỏ lời của tớ. hãy chỉ hiểu rằng đây là tâm sự. tất cả là tâm sự.
và nếu có thể, hãy là một người bạn của tớ. để có thể sẻ chia những khó khăn, những nỗi buồn; cả sự bực tức, và dĩ nhiên là niềm vui trong cuộc sống.
HY VỌNG ẤY HIỂU!
những ngày gần đây tớ rất ít thấy ấy trên net. nên khi đọc bài này, đừng im lặng. cứ coi như là tớ đang rất muốn đọc vài dòng post của ấy.
p/s: cho tớ được phép gọi tên ấy. TRẦN PHƯƠNG TÚ!
Phạm Quang Tú
11.02am_June04 2004
Có lẽ thế!?
Và rồi thời gian. trôi đi, chưa làm phai nhạt tình cảm kia cũng đủ cho mình để hiểu rằng, chip có cuộc sống riêng của chip, và mình chẳng thể là một phần trong cuộc sống ấy. Nếu mình muốn những gì tốt nhất cho chip, mình nên chấm dứt tất cả những hành động kỳ quặc kia đi; phải, cái mà mình đã làm, tất cả chưa thể đủ để gọi là theo đuổi một người con gái được. khi mà tất cả những dự định của mình dần bị chính mình phá hỏng .. như cái này.
Biết làm sao đây? Tất cả những gì mình làm chỉ có thể nói bây giờ chỉ là những lời cảm ơn dành cho chip. Tới bây giờ mình chưa thể ngờ rằng chip lại có thể dành cho mình nhiều đến như vậy.. điều ấy, đã giúp mình vượt những xáo trộn đầu đời, bây giờ mình không còn giữ bài post của mình trong topic này: “Khi cả thế giới quay mặt lại”. Duy chỉ có bài trả lời của chip.Sunday, August 15, 2004 _ 5.20pm
Walking through the rain..
Release everything tie on me
Look straight ahead..
Realize you…
What I’ve done is wrong !?
I’m still trying..
Not by close to you.. or tell you my love..
‘Cos I never want to make you mind about the appearance of mine
Let everything comes softly..
Just remember.. that someone is always proud of you..
Someday you’ll understand me
I reminisce
You came like a dream.. not sweet, not poetic
And till now, I can never think you can be a part of my life
Everything came softly..
But I’m sure.. that you marked in my life.. a new start..
Tomorrow is coming
I believe
You’ll be here with me.. face to face.. hand in hand..
You’ll never be in my dream.. ‘cos you’ll always find you inside my eyes
But now, just let everthing comes softly..
Just wait.. time time will prove to you.. that I love you..
I’ll come to you.. no hurry.. ‘Cos everthing will get it’s real..