Tôi không bao giờ bỏ cuộc

PSơn_D2

Member
Bản tính tôi không phải người thích tâm sự hoặc thích nói chuyện riêng tư của mình với người khác. Chán và lang thang, cứ click click trên những đường link rồi chẳng biết tới đâu, hoàn toàn chẳng có một chủ đích nào. Bỗng nhiên tôi nhớ tới website này, nơi một câu chuyện của tôi bắt đầu. Tôi cũng không phải là một có năng khiếu về văn, tôi chỉ viết ra để thỏa mãn nỗi buồn của mình, để vứt nỗi buồn ấy đi và sống tiếp; hoặc tôi sẽ tự tin và tìm thấy một lối đi, một con đường để tìm lại thứ mình đang mất đi khi viết xong bài viết này. Biết đâu đấy …

Nằm xuống và nghe tiếng nhạc phát ra từ món đồ chơi nho nhỏ em tặng tôi, từng nốt nhạc sắc và lạnh làm tim tôi đau nhói. Tôi còn nhớ khi em đưa cho tôi món quà ấy, tôi đã ôm chầm lấy em và vẫn nhớ rõ ánh mắt em nhìn tôi hạnh phúc dưới ánh đèn vàng mờ mờ khi tôi hôn em .. Hôn em. Lần đầu tiên trên con phố khuya Phan Đình Phùng. Dưới hàng cây. Em run khe khẽ. Và tôi cũng vậy… Rồi khi em chấp nhận lời tỏ tình của tôi đêm ấy, tôi hầu như có thể hét lên rằng tôi đã có cả thế giới trong tay và tôi không thể nào ngủ được… Những con đường tôi và em đi cùng nhau. Những tối khuya lạnh buốt, 2 đứa ngồi một góc ấm áp của Hà Nội Trà. Những tiếng cười của em. Khuôn mặt rạng rỡ của em. Cái bắt tay làm quen trong bóng tối mờ mờ của Fashion.. Khi tôi viết những dòng này, từng kỷ niệm lần lượt quay về, rõ ràng như mới xảy ra ngày hôm qua và tôi có cảm giác có thể cầm nắm lấy từng mảnh ký ức và ghép nên một bức tranh hạnh phúc, và tôi biết tôi đã hạnh phúc thế nào khi được làm 1 trong 2 nhân vật chính trong bức tranh ấy.

Giờ đây, khi em không còn ở bên tôi, hay chính xác hơn, thằng khờ như tôi đã để tuột khỏi tay tình yêu của chính mình, tôi mới thấy rằng tôi yêu em biết bao, tôi yêu em và chỉ yêu riêng mình em. Em có hiểu cho tôi không? Tôi chưa bao giờ có được một lần nói cho em biết tôi yêu em thế nào … Cái sĩ diện, tự ái của một thằng con trai đã từng quá đau đớn khi bị phản bội đã giết chết sự biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài. Tôi đã ngập tràn trong hạnh phúc khi tôi ở bên em, nhưng tại sao tôi cứ giữ mãi một bản tính mà sự đau khổ đã hình thành và cắm rễ trong tôi? Tôi không muốn người khác thấy tình yêu tình cảm của tôi, cho dù đó là người mà tôi có thể chết hoặc có thể làm bất cứ điều gì? Tôi muốn khóc nhưng sao tôi không thể khóc? Tôi hay cười nhạo vào nỗi sợ hãi hoặc sự đau khổ, sự thất vọng của bản thân tôi. Và sau khi cười, tôi sẽ cứng cỏi hơn để khuất phục những khó khăn, trở ngại ấy. Và tôi luôn làm được việc ấy. Mọi người nhìn tôi và nghĩ rằng tôi là người hời hợt, không một chút sâu sắc nhưng làm sao họ có thể nhìn thấy được my real side. Tôi chỉ mặc kệ, “sh*t on them, don’t ever fuckin judge me”. Tôi không muốn trở thành kẻ yếu đuối trong mắt em. Nhưng thể hiện tình cảm đâu phải là sự yếu đuối, tôi biết vậy nhưng sao tôi quá cứng đầu, cứng đầu với ngay cả chính bản thân mình. Hay chính xác hơn, tôi hèn nhát khi không dám nhìn vào nội tâm của mình.

Tôi ân hận. Không phải ân hận vì đã yêu em, dù có cho tôi chọn lựa lại tôi vẫn chọn yêu em. Vì tôi được sống trong sự hạnh phúc, và vỗ về của tình yêu. Có ai đó đã viết rằng “Trái tim là một giống loài dễ hư hỏng. Nếu nó được no đủ, nó sẽ đổ đốn ngay lập tức. Hạnh phúc làm cho con người ta mềm yếu, người ta vui tươi với mọi thứ, người ta quên mất việc phải làm;”. Trái tim tôi hạnh phúc vì yêu và được yêu, nhưng tôi đã quên mất một điều: cái tôi của tôi vẫn còn quá lớn, tôi không dẹp nó sang một bên để được sống với tình cảm thật của mình, để em hiểu được rằng anh yêu em bao nhiêu… Đó là điều tôi ân hận. Em đã giúp tôi bước qua một nỗi sợ hãi, nhưng chính em lại là người sợ hãi, nỗi sợ mà chính tôi đã bước qua để đến với em …

Từ khi nói lời yêu em, tôi đã khẳng định với chính mình rằng em sẽ là người cuối cùng của tôi. Tôi vẫn nghĩ tình yêu giống như một cú pháp quen thuộc: if ((i love you) && (u love me)) {HappyEnding(me, you);}. Nhưng cuộc đời đâu có phải chỉ là “nếu thì” … Khi em nói mình làm bạn, tôi đã nghĩ em không còn yêu tôi. Tôi đã hỏi thẳng thắn, tôi muốn sự rõ ràng, em nói em vẫn yêu tôi và tôi cảm thấy điều ấy … Em quá cứng rắn và tàn nhẫn với chính bản thân em. Em không tin vào tình yêu. Nhưng tôi sẽ chứng minh cho em tình yêu có thể làm được những gì. Tôi cảm thấy một tia hy vọng, dù chỉ là rất nhỏ nhoi. Tôi sẽ làm tất cả đề tìm lại được tình yêu của chính mình, tím lại những khoảnh khắc và tìm lại em…

Tôi cảm thấy cô đơn, chỉ có tôi làm bạn với chính tôi, và “cô đơn hàm chứa nghị lực”. Tôi cảm thấy mình khỏe khoắn và bắt đầu thực hiện công việc mà tôi quên lãng. Yêu em và gạt bỏ những chiếc rễ cắm sâu tạo khoảng cách giữa anh và em. Liệu có muộn không? Tôi không nghĩ vậy. Tôi phải làm nếu không muốn tình yêu của tôi biến mất vào hư vô. Nếu một thằng con trai không thể bảo vệ hạnh phúc và tình yêu của chính mình, liệu còn làm được những gì đây? Tôi tự tin vào chính mình. (nếu tôi không tin vào chính mình, thì ai sẽ tin vào tôi?).

Viết đến đây tự dưng trái tim tôi cảm thấy nhẹ nhõm, và có đôi chút thanh thản. Vì tôi đã trút hết được những suy nghĩ, hay nói cách khác, tôi đã thành thật hơn với chính bản thân mình. Tôi biết tôi yêu em thế nào và tình yêu ấy sẽ không suy chuyển.

Tôi sẽ làm tất cả. Mệnh đề “nếu thì” giờ đây sẽ được đổi lại:
if ((i love u) && (u love me) && (i try my best)) {HappyEnding(me, you);}

Vững tin lên, tôi ơi! Không bao giờ ngừng hy vọng. Không bao giờ bỏ cuộc.

Thug loves MP.

Thug4Lif3 <at> vnbiocoderz.com.
 

rikku

Active Member
quả thực :) dù không hoàn toàn như trường hợp của em nhưng em vẫn tìm thấy sự đồng cảm :) anh viết rất hay đấy :) chứ không như anh tự chê đâu. hì.
 

mọt sách

New Member
toi van tin rang day la 1 cau chuyen co taht va toi hieu duoc noi tam suy nghi cau nguoi con trai trong cau chuyen tren, rat hieu mac du toi khong phai la nguoi truc tiep nhin thay truc tiep biet duoc nhung toi van tin vao su no luc va tinh yeu chan that cua nguoi con trai danh tang nguoi con gai ay va toi biet rang se co 1 cai happyending danh cho 2 nguoi, toi biet su no luc cua nguoi viet nen cau chuyen nay la khong thua va no se duocden dap xung dang. hay yeu, hay yeu nhieu honn nua va hay danh het tinh cam cua minh vao nguoi trong trai tim. anh se thanh cong!

cung ran len va dung bao gio bo cuoc do cung la le song cua toi, bai viet nay qua hay va no cung da giup toi lay lai duoc le song cau minh, tuyet voi. gio thi co len thoi!

Lầu sau post bài có dấu em nhé!
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top