2h đêm hôm qua em đang chat với 1 đứa bạn, nó khen em có 2 cái răng khểnh duyên duyên( he he, xấu hổ wá! ), thía là em hứng lên rùi viết được bài thơ này, mọi ngừi góp ý mấy câu nhé!
Gửi cho....yêu
Đừng kiêu nữa nhé áo dài!
Để đường đi học có 2 chúng mình.
Nụ cười răng khểnh rất xinh
Sao người lại nỡ vô tình với tôi?
Để cho 2 chữ người ơi
Cứ ngập ngừng mãi mà ko nên lời
Thương người từ rất lâu rồi
Tôi ko dám nói vì người quá kiêu
Dại khờ 2 chữ Tình Yêu
Để tim tôi bỗng rất nhiều nhớ mong
Đường về dài lắm biết không?
Thiếu người tôi bỗng hóa thành nhà thơ
Xin người đừng mãi hững hờ
Khi tôi theo bước đừng vờ ko hay.
Đoạn kết cụt quá nhưng em chẳng nghĩ ra câu nào hay hay để kết cả, thôi đành kết 2 câu này, nghe cũng tàm tạm! Mọi ngừi thấy ra seo?
Gửi cho....yêu
Đừng kiêu nữa nhé áo dài!
Để đường đi học có 2 chúng mình.
Nụ cười răng khểnh rất xinh
Sao người lại nỡ vô tình với tôi?
Để cho 2 chữ người ơi
Cứ ngập ngừng mãi mà ko nên lời
Thương người từ rất lâu rồi
Tôi ko dám nói vì người quá kiêu
Dại khờ 2 chữ Tình Yêu
Để tim tôi bỗng rất nhiều nhớ mong
Đường về dài lắm biết không?
Thiếu người tôi bỗng hóa thành nhà thơ
Xin người đừng mãi hững hờ
Khi tôi theo bước đừng vờ ko hay.
Đoạn kết cụt quá nhưng em chẳng nghĩ ra câu nào hay hay để kết cả, thôi đành kết 2 câu này, nghe cũng tàm tạm! Mọi ngừi thấy ra seo?