kỉ niệm khi còn bé...

unni_x

Active Member
gãy tay 2 lần, dập nát ngón tay 1 lần, bị hầu hết các bệnh truyền nhiễm như sởi, quai bị, đau mắt, thủy đậu,.... thích trèo mái nhà, xước sẹo đầy người ~~> ôi tuổi thơ êm đẹp :-(
 

fruit NHO

Active Member
trái ngc hẳn với chị rùi....
hùi bé suốt ngày đc làm lớp trưởng....
bị các bạn gọi là cái gì y nhỉ???<quên rùi..> đại loại là mình rất ác và đanh đá........suốt ngày toằn cầm thước ......lằng nhăng là ...bụp luôn.........
suốt ngày đc lên tr` hết hát đến nói ............
hùi bé huy hoàng.........
nhớ nhất là sinh nhật năm lớp 4 hay lớp 5 .......bị chú họ say rượu cầm dao sang dọa....ặc ặc...
 
Tuổi thơ tôi gắn liền với cái chổi này, cái roi mây này và đoạn hội thoại này này:

"Anh nằm ra!"

(vẫn bướng, không nằm trừng mắt nhìn mẹ)

Bốp! Bốp! Bốp! ... (mấy phát này vào ống đồng)

(đau quá, ngoan ngoãn nằm thẳng cẳng)

Bốp! (từ phát này trở đi là vào mông)

"Con xin lỗi mẹ ạ!" (nói vội trước khi ăn cái roi thứ 2)

"Bao nhiều lần anh xin lỗi tôi rồi?"

Bốp!

"lần sau con không thế nữa đâu ạ" (đến phát này đau rồi, òa lên)

"Lại còn có tiếp lần sau à"

Bốp!

"Từ giờ trở đi con không thế nữa ạ" (bỏng mông, hét)

(mẹ dơ roi lên)

"Nhớ chưa?"

"Rồi ạ" (giọng run run, tay xoa mông)

Khoảng 2 ngày sau thì lại lặp lại cái hành động "Từ giờ con không thế nữa ạ" và ... Bốp!

Con nhớ mẹ quá!
 

smooth

Member
ko biết có phải trùng hợp hay ko nhưng mà mẹ em cũng thường khai hỏa mấy phát đầu tiên là vào ống đồng :D, chắc tại chỗ đấy khó phòng thủ nhất :)
đến khi nằm ra rồi thì lại có trò cứ quay đầu vào mẹ, quay mông đi chỗ khác, mồm thì liến thoắng xin lỗi + hứa hẹn, một lúc sau quật trượt thì mẹ chán chả buồn đánh nữa. nhưng mà trò này chỉ áp dụng được với mẹ, động đến bố thì tự giác nằm lên giường ngoan ngoãn thôi.
 

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
Kỷ niệm hồi còn bé của mình à... là... NGHỊCH, tung hoành khắp nhà, bày ra đủ trò, không có "xó xỉnh" nào của nhà mình mà mình không "khám phá" cả... Từ góc vườn có cái cây ổi đầy sâu róm, đến cái ao đầy cây dại với bèo, rắn nữa chứ, ra bể nước mưa đầy bọ gậy và vài con cá vàng to bằng 2 cái bàn tay gộp lại (tất nhiên là bàn tay của mình hồi bé ;) ), ra cái hầm cát cũ, lên gác thượng, vòng ra khu nhà bếp, ra vườn sau... Chạy 1 vòng xung quanh nhà chắc hết 15-20' gì đó...
Ngày xưa nhà rộng thế nhỉ...
Bây giờ nó cứ bé dần, cắt xén, chia sẻ...
 

fruit NHO

Active Member
Vũ Việt Hoài said:
Tuổi thơ tôi gắn liền với cái chổi này, cái roi mây này và đoạn hội thoại này này:

"Anh nằm ra!"

(vẫn bướng, không nằm trừng mắt nhìn mẹ)

Bốp! Bốp! Bốp! ... (mấy phát này vào ống đồng)

(đau quá, ngoan ngoãn nằm thẳng cẳng)

Bốp! (từ phát này trở đi là vào mông)

"Con xin lỗi mẹ ạ!" (nói vội trước khi ăn cái roi thứ 2)

"Bao nhiều lần anh xin lỗi tôi rồi?"

Bốp!

"lần sau con không thế nữa đâu ạ" (đến phát này đau rồi, òa lên)

"Lại còn có tiếp lần sau à"

Bốp!

"Từ giờ trở đi con không thế nữa ạ" (bỏng mông, hét)

(mẹ dơ roi lên)

"Nhớ chưa?"

"Rồi ạ" (giọng run run, tay xoa mông)

Khoảng 2 ngày sau thì lại lặp lại cái hành động "Từ giờ con không thế nữa ạ" và ... Bốp!

Con nhớ mẹ quá!
em thì chỉ bị ăn tát thôi..
còn hồi bé bố mẹ em nghiêm lắm!
cứ bị 8 điểm là về nhà y rằng bị ăn quật..
còn 7 hoặc 6 thì khéo bị đốt sách vở luôn..<mới bị 2 lần...>
thế nên mình mới bị học 2 năm lớp 1 ..<ngu qáu....rõ ràng là đc cầm cờ dẫn đầu lớp 2 rùi nhá nhưng ngày thứ 2 đi hcoj thì bị dắt vào lớp 1>
 

fruit NHO

Active Member
smooth said:
ko biết có phải trùng hợp hay ko nhưng mà mẹ em cũng thường khai hỏa mấy phát đầu tiên là vào ống đồng :D, chắc tại chỗ đấy khó phòng thủ nhất :)
đến khi nằm ra rồi thì lại có trò cứ quay đầu vào mẹ, quay mông đi chỗ khác, mồm thì liến thoắng xin lỗi + hứa hẹn, một lúc sau quật trượt thì mẹ chán chả buồn đánh nữa. nhưng mà trò này chỉ áp dụng được với mẹ, động đến bố thì tự giác nằm lên giường ngoan ngoãn thôi.
em cứ tưởng anh sợ mẹ hơn chứ??????
hản nào mấy hôm nọ ...cứ sợ mẹ biết.... :q: giờ thì em đã hiểu..
ùm....em đang ngồi tưởng tượng ra nè... :>> ;-) :D
 

Gigi Chew

Member
mày nói gì thế oanh? vớ vẩn thật, ai chẳng sợ bố mẹ, nói gì thì nói, em vẫn được dạy là: dù có gì xảy ra thì bố mẹ vẫn là những người quan trọng với mình! chí lí! dù rằng cuộc sống này nảy sinh bao nhiêu là chuyện!buồn có, vui có, hoặc cả vui cả buồn.
hồi bé ai cũng ăn roi! kể hay phết, bây giờ chắc cho em nằm lên giường thì chỉ có mà,.. cười tơi bời! đấy cũng chỉ với mẹ thôi, bố thì... đừng có vớ vẩn, lừ thui là đủ hiểu ý! mà mr bố thì... ko hay lừ tí nào! chỉ chờ mình có tinh ý ko thui!
 

fruit NHO

Active Member
công nhận nhìu lúc thấy mày chỉ sợ bóng gió thui là phải...thế mà lúc nào cũng vênh mặt lên kêu "thắm thì bít sợ ai.."............ít ra là mày nhìu khi quá nhát!!
ăn đòn thì nhìu rùi...nhưng chắc mỗi lần tao ăn đòn 1 kiểu....mỗi lần ăn đòn tao lại kêu 1 kiểu...
chứ ko cái kiểu "con lần cuối như "anh nào đấy!!!!
anh smooth nhỉ???
 
fruit NHO said:
em thì chỉ bị ăn tát thôi..
còn hồi bé bố mẹ em nghiêm lắm!
cứ bị 8 điểm là về nhà y rằng bị ăn quật..
còn 7 hoặc 6 thì khéo bị đốt sách vở luôn..<mới bị 2 lần...>
thế nên mình mới bị học 2 năm lớp 1 ..<ngu qáu....rõ ràng là đc cầm cờ dẫn đầu lớp 2 rùi nhá nhưng ngày thứ 2 đi hcoj thì bị dắt vào lớp 1>
Kỉ niệm tiếp này, anh thuận tay trái, hồi mới học viết bị bắt viết tay phải, chữ đẹp ko cần tả => điểm cao không cần nói. Mẹ cho ra cái quy định được 8 thì thưởng, bị 5 là ăn đòn, rùa thế nào hôm sau được 8 thật => được đi ăn bánh caramen, sướng lắm. Phải cái ăn xong mẹ trông rất chi là hiền hậu ra ngay cho cái quy định mới, bị 7 ăn đòn được 10 thì thưởng => cuộc đời là bể khổ.

Được cái nhờ mẹ anh như thế mà bây h chữ anh đẹp thật :(
 
smooth said:
ko biết có phải trùng hợp hay ko nhưng mà mẹ em cũng thường khai hỏa mấy phát đầu tiên là vào ống đồng :D, chắc tại chỗ đấy khó phòng thủ nhất :)
đến khi nằm ra rồi thì lại có trò cứ quay đầu vào mẹ, quay mông đi chỗ khác, mồm thì liến thoắng xin lỗi + hứa hẹn, một lúc sau quật trượt thì mẹ chán chả buồn đánh nữa. nhưng mà trò này chỉ áp dụng được với mẹ, động đến bố thì tự giác nằm lên giường ngoan ngoãn thôi.
Mấy chiêu này mẹ anh chỉ áp dụng cho đến khi anh đi học thôi, sau đấy anh nghịch ngợm, ngã nghiếc xứt đầu mẻ trán còn đau hơn mẹ đánh nhiều cho nên nhờn => chuyển sang chiến thuật dỗi, đến bây h vẫn thế, dỗi thôi :D Mà mẹ anh dỗi thì rất dai và nhớ rất lâu :( Bố anh thì đến lườm anh cũng chưa bao h chứ không phải là đánh với mắng nữa, bố anh đỉnh cao lắm.
 

fruit NHO

Active Member
ớ...thế hóa ra là anh chưa bao giờ bị bố..ấy ấy...à ?????
trời ơi...thà đánh còn hơn..chứ cái kiểu lạnh lạnh dỗi dỗi hùi xưa em sợ cực..
giờ thì.....hi`hi`.....
 

unni_x

Active Member
sao mọi người được đánh vào mông à, sướng nhỉ :D em toàn bị đánh vào mặt với đầu, mà không phải bằng tay đâu, bằng dép nhựa với dép cao su ý ạ :( có lần papa đánh xong thì nằm chết dí rùi sốt luôn 3 ngày :( ~~> sao tuổi thơ của em nó êm đẹp thế nhỉ :-(
 

fruit NHO

Active Member
hix....nghe công nhận thương thât.......
nhưng đánh vài mặt có....quá ko???
chắc cũng ít đánh thui ha? hoặc có đánh chắc cũng nhẹ thôi chứ !!!
 

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
Nói chung là về sau mình không muốn dạy con theo kiểu đánh đòn như thế...
Có khi cùng lắm chỉ... tét đít thôi.
Mình nghĩ là dạy trẻ con theo kiểu roi vọt có khi hiệu quả nhanh, lại dễ, nhưng nó sẽ ảnh hưởng nhiều đến tâm lý của trẻ... Nó sẽ đi vào tiềm thức mà mình không nhìn thấy (nghĩa là người khác nhìn thấy nhưng mình thì không nhận ra)...

Còn hồi bé, mình chỉ sợ Mẹ thôi, chứ Bố thì chẳng sợ tí nào cả :p
Mẹ chỉ cần nghiêm mặt 1 cái là đã "đâu vào đấy" ngay lập tức rồi, còn Bố có dọa đánh thì mình vẫn cười nhăn nhở :p :D
 

fruit NHO

Active Member
ùm hồi bé thì theo giai đoạn.....
hồi bố mới đi nc ngoài về -----> bố chiều --->chả sợ ai cả <ùm...em còn tát cả bố mà bố ko nói j nhé...láo quá !hư thật!>
còn sau đó thì quân luật nghiêm khắc...hixhix nghĩ lại vẫn sợ
nhưng ít ra chưa bao h bị ăn dép vào mẹt!
 

Pham Vu Ngoc Ha

Active Member
Còn chị thì thời gian nào cũng như nhau hết :D
Mẹ tuy chiều mình lắm nhưng nghiêm lắm... Nên lúc nào cũng sợ Mẹ :D
Còn Bố thì thoải mái, chẳng có gì cả...
Đến giờ thì cả Bố lẫn con vẫn sợ Mẹ nhất :D :p

Nhớ hồi bé 5 tuổi, có lần mình uống trộm nước si-rô dâu Mẹ ngâm, thế là say bí tỷ, nhảy chồm chồm trên giường, mặt đỏ như gấc, hát nghêu ngao....
Tiếc là hồi đấy chưa có máy quay phim, không thì quay lại, chắc là vui lắm... :cool:
 

nguyen the hung

New Member
Em Dung của em hiền thế mà em lại nói là sợ thì kể cũng lạ nhỉ.Anh chỉ nhớ là ngày xưa nhà em có bụi hoa dâm bụt rất đẹp, lần nào sang nhà em anh cũng hái hoa để .. Em còn nhớ không nhỉ. Bây giờ anh mới biết là em thích hoa tuylip đây. Anh cũng rất thích hoa này , chỉ tiếc rằng hoa này ở VN minh trông nhìn xấu lắm.
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top