ngondentrongdem
New Member
Vậy là đã gần 4 tháng trôi qua kể từ ngày bạn nói lời chia tay .Lúc này tôi cảm thấy tâm trạng mình thật nặng nề .Tôi dã tự nhủ rằng tôi sẽ quên bạn, quên đi tất cả những gì trước đây , nhưng tôi đã không thể làm được điều đó .Mồi lần gặp bạn, mỗi lần nghĩ đến bạn là mỡi lần con tim tôi đau nhói.Tôi còn nhớ trươc đây bạn đã từng hỏi tôi rằng nếu bạn nói lời chia tay thì sẽ ra sao ,lúc đó tôi đã chỉ cười và nói rằng chúng ta đã có gì đâu mà chia tay.Đúng,thực sự tôi chưa bao giờ nghĩ rằng bạn dành tình cảm cho tôi và chúng ta lại trở nên thế này .Lần đầu tiên bạn rủ tôi đi chơi cùng bạn tôi đã rất bất ngờ và hồi hộp vô cùng.Có thể đối với bạn đó là chuyện rất bình thường nhưng bạn có biết rằng đi chơi cùng bạn là lần đầu tiên tôi đi chơi cùng với 1 người bạn trai không? Người ấy ơi, tôi đã quá lạnh lùng với bạn,tôi thừa nhận điều đó nhưng liệu bạn có thể hiểu cho tôi hơn không? Tôi đã khóc-khóc rất nhiều, tôi khóc không phải vì buồn mà vì hối hận-những giọt nước mắt muộn màng .Chỉ đến khi bạn đã thật sự rời xa tôi thì tôi mới nhận ra rằng bạn quan trọng đối với tôi biết chừng nào .Tôi hiểu giờ đây dù tôi có làm gì đi nữa thì cũng chẳng thể cứu vãn được gì cả.Tôi đã mât bạn-đó là sự thật mà tôi phải chấp nhận .Giá như ngày ấy tôi quan tâm đến bạn hơn thì mọi chuyện đã không như thế này.Lúc này đây tôi chỉ mong sao bạn sẽ hiểu cho tình cảm của tôi, tôi vẵn chưa thể quên được bạn và vẫn luôn chúc cho bạn dược hạnh phúc .Hãy biết rằng dù đối với bạn tôi chẳng là gì nhưng đối với tôi bạn là tất cả .Tôi sẽ làm tất cả những gì để bạn được vui cho dù điều đó làm tôi đau khổ.Tôi yêu nụ cười của bạn .Hãy cho tôi được làm bạn cua bạn-một người bạn theo đúng nghĩa của nó .I LOVE YOU!