Câu chuyện tình yêu

p3yeu

Member
chuyện này dễ hiểu lắm :x vừa send chuyện này cho :x đọc ,đọc lâu rùi hnay đọc lại thấy hay hay :x
I and Jin are best fren..we do anything that best fren do...One day, i realised that i love him...so i decided to confessed my feeling to him
one nite where we camp with other frens. he said yes, he would be my boyfren..

So we went on like other gurlfrenboyfren's life does. Watch movie, walk in park, eat together, go to beach....but life's not fun as when we are
still best fren....he also doesnt talk much, or act like we are best fren, close and share everything...for me, he is not a suitable or loving boyfren...but i kept quitely this on my mind...

But since the day he bcome my boyfren, he every single day would give me a small teddy bear...At first i thought it was lovely, but till now, i
wonder why he would gav me this...

One day, i was walking alone at a park. Then i saw Jin talking to another gurl. I walk toward him and i overheard him saying "i love u'' to the
gurl. I was really angry and i run home coz Jin never told me he love me all the time we been boyfren and gurlfren.

Then, at midnite that day, he come to my house and i open the door. He just passed me the teddy bear that he used to give me everyday and
said sorry coz i didn't giv u this today. i was really angry and i shouted at him,

"Why u alwiz giv me this crap? All i wan to hear form u is, I love you, that's it, izit too hard???"

Jin kept quiet. He took my hand and place the teddy bear on my palm and left away..i throw the teddy bear into my cupboard.

The next day, Jin asked me out. We meet at bus stop near my house..i walk there and then he just gav me a big teddy bear,my anger was still in
high position,and i throw the teddy to the middle of the road. He keep quiet and then he go to the middle of the road and pick the teddy up.
He dint realise a truck was coming towards him. I shouted at him not to pick it up and he was about look at me,and...

*Bang*.


"JIN!!!!!!" I shouted... the nex minute he was lying on the road, covered with blood. He was sent to the hospital but it's too late...i lost him...forever....


after attended his funeral, i went back
home
and i hug all the teddy bear he gav me
since the
day we bcome gfbf...i counted the teddy
bear one
by
one..1...2....3...101...230....300..364...and
the
last teddy bear he gave covered with his
blood was
the 365th...it had been a year we bcome
bfgf...i
squeeze the teddy bear with the tears
flow....suddenly...


*I love you~*
*I love you~*

i was shocked..i looked at the teddys...and
i
take one of it, and try to press on his
tummy..

*I love you~*

i tried each and every teddy bear he gav
me...

*I love you~*
*I love you~*
*I love you~*
*I love you~*
*I love you~*
*I love you~*......................

and the biggest and the last teddy bear
Jin gav
me, I squeeze his big tummy...

*felicia, today is our very first anniversary
being
after a year.....i alwayz love you,
yesterday,
today, and forever........I love you....*

i dropped the teddy bear........

i never realised that Jin had actually told
me
those words..every single day....till today...

i slowly picked the teddy and i whispered
to the
teddy's ear..

"i love you too, Jin..and i alwayz did........"


sống trên đời con người ko biết quý trọng những gì mình đang có,đến khi mất đi mới biết 2 chữ hối tiếc là gì:)
 
Đọc lướt thôi. Đọc tưng chữ một thì chẳng ko hiểu. Câu chuyện này tương tự với 1 tiếng Việt trên net. Đều có ý nghĩa hãy nói tiếng yêu trước khi quá muộn T_T

Được cái anh thích phát nói lun, nên vấn đề nay ko cần quan tâm, vấn đề là bị repudiated lun! T_T
 

p3yeu

Member
Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong 1 đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong 1 ngày cuối tuần mát mẻ....
- Chán thật đấy_Linh nói. Ước em có 1 người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản
Cả hai im lặng một lúc lâu
- Này! Em có 1 ý kiến, hãy chơi 1 trò chơi đi!_Linh nói

- Trò chơi gì cơ???

- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??

- .....Đ..được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng ko có kế hoạch gì cả_Việt trả lời

- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??

- Em nghĩ sao về 1 bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem 1 bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...

- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu
Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên ko có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang ng iu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.

Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......

Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung 1 cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau

Ngày thứ sáu, cả hai leo lên 1 ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....

Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..

ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua 1 ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có 1 bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai:"các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà

Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng

Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có 1 ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm

1h23

- Em khát quá_Linh nói

- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??

- Mua cho em 1 chai nước khoáng đi

1h45

Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:

- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có 1 người bị oto đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh ko nhầm thì đó là bạn của em

Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến 1 chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ
11h51 trưa

Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.

- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được 1 lá thư trong túi áo của anh ấy.

Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có 1 cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc

Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là 1 cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là ko được nghĩ đến gì khác ngoài 1 trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em 1 điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh. anh yêu em!!!
11h58

Việt à..._Linh bật khóc_....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng ko..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh ko thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...

Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!
 
Em Huyền này rất chi là "phỉ thổ", anh vừa reply em đã reply đáp lễ lun, lại còn đúng bài anh đề cập tới. Rất chi là đầu gấu T_T
 

p3yeu

Member
ooh,em pozt trước khi nhìn thấy bài của anh mà :D em k để ý hehe
em mà đầu gấu ah :-w đấm chết h :-w
mà nói cũng phải có nghệ thuật mới ko bị deny chứ anh :p
 
Khổ nỗi bị denied xong anh vẫn cưa tiếp như thường. Tỉ lệ từ cấp 1 đến giờ, e hem để anh kể chiến tích:

cấp 1: cưa 2 thất bại 2 ----> đau (mà 2 iem cùng dễ thương mới chít)
cấp 2: cưa 2 được 1(hiện là hoa khôi NTT nhá, khoe tí, nhưng bây giờ là bạn anh roài) thất bại 1
cấp 3: cưa 2 thất bại 1(bạn chị hoa khôi hic), accepted 1

Thế nà ti lệ 2/6 là ko cao lém em nhỉ ??? Anh thì được cái hay huyên thuyên lém, cấp 2 tán mà mồm mép bay như tép nhảy, cấp 3 thi đỡ hơn trầm tính nặng nề(chẳng hỉu tại sao). --> anh thì hay nói thẳng nên chẳng ma nào thích T_T
 

baby love

Moderator
uhm
Truyện của vợ rất đúng với thực tế
Nhưng chồng đọc nhiều quá rùi
Dạo này yêu văn chương ghê ^_^
Đúng là con người nắng mưa :))
 

p3yeu

Member
dạo này học văn thơ phất quá
dạo này lại nhạy cảm nữa =))
đọc có 1 tí lại thấy bùn bùn
:"> mấy hnay trời mưa nên điên :))
 

Volodia

Member
Chuyện nghe cảm động quá, hy vọng số phận mình ko hẩm hiu như thằng bé trong câu truyện thứ 2! :( Mà làm gì có lắm trường hợp giống nhau vậy em! :D
 

p3yeu

Member
Clark Kent said:
Khiếp quá hai em này tự nhận là mình điên té thôi :D
ai mà chẳng có tí điên hả anhB-)
@ rikku : công nhận thế,chuyện TV nhạt nhẽo,mà ty chẳng đẹp,chẳng lãng mạn j cả;-)
 

gipypy_9x

Member
bây h chuyện này thành cũ roài , hơn nữa lại còn buồn nữa chứ , nên đẻ 1 happy ending cho người nào đang tâm trạng còn đọc được chứ toàn buồn thế này đọc chỉ thêm đau lòng mà thôi :))
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top