la_rose_poisson
Member
Có khi nào trong gia đình, trong dòng họ, trong mối quan hệ trên dưới... có tình yêu giữa anh trai và em gái???
Có khi nào những tình cảm anh em đã trở thành tình yêu???
Quen một người từ bé, chơi với nhau từ bé, thân thiết như anh em một nhà... Tại sao không mãi là anh lớn và con nhóc, tại sao không thể như hồi trước???
Tại sao có những phút giây anh nhìn em rất lạ, lại có những phút giây em chỉ nhớ đến anh, nhớ đến những lúc em và anh có những trò ngốc xít...
Tại sao không còn thời gian em kể cho anh nghe về những thằng con trai dễ thương nào đó thích em... mà thay thế bằng việc anh chỉ cho em nhìn nhận cuộc sống, dạy em từng bước thực hiện ước mơ của mình... cho em thấy mục đích của anh, và cả hoài bão của anh dành cho em và anh...
Tại sao không còn những lúc em vò đầu bứt tóc anh, không còn những cái cốc u trán em... Bên anh giờ đây em khép nét bước đi, nói khẽ cười duyên... rất khác con quỉ cái trước đây... Bên em giờ đây, anh hay cười và thích vuốt tóc em hơn...
Tại sao em lại soi mình trước gương mỗi khi anh đến đón, tại sao anh không còn để em chờ dài cổ nữa...
Tại sao mẹ lại không cho anh vào phòng em tự nhiên như trước, tại sao mẹ không để cho anh đèo em đi chơi về muộn như trước... Tại sao bố thích gọi anh đến uống rượu... Tại sao bố mẹ anh luôn muốn em đến nhà anh, và mẹ anh thích dạy cho em các món ăn... những món ăn mà anh thích...
Tại sao lại thay đổi như thế hả anh???
Tại sao hả anh???
Anh chỉ hơn em 5 tuổi, anh bảo em rằng em vẫn thuộc tuổi teen và anh nói rằng " Anh yêu một con bé tuổi teen..."
Em và anh đã không gặp nhau gần thật nhiều trong suốt một năm... Khoảng thời gian đấy, em và anh đã thay đổi không ít... nhưng em không nghĩ rằng anh yêu em... vì em vẫn chỉ đang ở tuổi teen...
Có khi nào những tình cảm anh em đã trở thành tình yêu???
Quen một người từ bé, chơi với nhau từ bé, thân thiết như anh em một nhà... Tại sao không mãi là anh lớn và con nhóc, tại sao không thể như hồi trước???
Tại sao có những phút giây anh nhìn em rất lạ, lại có những phút giây em chỉ nhớ đến anh, nhớ đến những lúc em và anh có những trò ngốc xít...
Tại sao không còn thời gian em kể cho anh nghe về những thằng con trai dễ thương nào đó thích em... mà thay thế bằng việc anh chỉ cho em nhìn nhận cuộc sống, dạy em từng bước thực hiện ước mơ của mình... cho em thấy mục đích của anh, và cả hoài bão của anh dành cho em và anh...
Tại sao không còn những lúc em vò đầu bứt tóc anh, không còn những cái cốc u trán em... Bên anh giờ đây em khép nét bước đi, nói khẽ cười duyên... rất khác con quỉ cái trước đây... Bên em giờ đây, anh hay cười và thích vuốt tóc em hơn...
Tại sao em lại soi mình trước gương mỗi khi anh đến đón, tại sao anh không còn để em chờ dài cổ nữa...
Tại sao mẹ lại không cho anh vào phòng em tự nhiên như trước, tại sao mẹ không để cho anh đèo em đi chơi về muộn như trước... Tại sao bố thích gọi anh đến uống rượu... Tại sao bố mẹ anh luôn muốn em đến nhà anh, và mẹ anh thích dạy cho em các món ăn... những món ăn mà anh thích...
Tại sao lại thay đổi như thế hả anh???
Tại sao hả anh???
Anh chỉ hơn em 5 tuổi, anh bảo em rằng em vẫn thuộc tuổi teen và anh nói rằng " Anh yêu một con bé tuổi teen..."
Em và anh đã không gặp nhau gần thật nhiều trong suốt một năm... Khoảng thời gian đấy, em và anh đã thay đổi không ít... nhưng em không nghĩ rằng anh yêu em... vì em vẫn chỉ đang ở tuổi teen...