cổ tích cho mọi người

fruit NHO

Active Member
Thử nghĩ xem, chúng ta được gì, mất gì khi cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn chờ đợi những gì không dành cho mình? Có một câu chuyện kể rằng...


Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:

- Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. Hãy ở lại với tôi! Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.

Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng. Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.

- Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.

Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân mới là tất cả. Và anh ra đi. Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt át.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu:

- Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.

- Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì rất lo lắng. Bà nói:

- Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con.

- Không, mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.

Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi, tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?".

Và mọi thứ như sống lại: cây cối xanh tốt, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc...

Trong chúng ta, có bao nhiêu người được như Mùa Xuân: kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Và những ai còn giống như Mùa Hạ, Mùa Thu và anh chàng Băng Giá: mãi khổ đau khi không đạt được ước muốn - những ước muốn không thể thành hiện thực?
 
Hay wa':)...........đúng là dân D4 có khác..........hì hì............nhưng có như thế thì người ta mới nói.......tình yêu làm con người ta mù quáng mà............:D..........
 
Bài viết hay lắm
Rất hay . Thật tình, với mỗi mùa đi qua, trong tâm hồn chúng ta đều có những cảm nhận riêng.
Có những mối tình đẹp như mơ , nhưng lại có kết cục bi đát. Nhi nhanh ko nói tới những mối tình như Romeo_Juliet, như Lương Sơn Bá_Chúc Anh Đài, mà muốn mọi người biết tới câu chuyện tình cổ tích: Chàng Ruydi và nàng Babet.
Phải, mùa đông tái tê ko làm Ruydi sợ hãi, ko làm Ruydi mất đi dũng khí của mình. Nhưng mùa đông đó được ngự trị bởi một nữ thần ác độc. Chính mụ đã cứơp đi Ruydi của Babet, chính mụ đã cướp đi hạnh phúc của hai con người sắp cưới nhau. Cái chết đó đã để lại một kết thúc buồn, mặn , và sâu.

Khi đọc chuyện tình các mùa của Hoang Oanh, tự dưng trong Nhi nhanh lại hiện lên mối tình này. Nhi nhanh xin lỗi vì có thể đã đi lệch sang một đề tài khác, nhưng xúc cảm thì làm sao có thể ép buộc theo một quy luật nào phải ko?

Mỗi một mối tình qua đi, ta mới nhận ra rằng ta đã mất đi nhiều, song, cái ta được trải nghiệm trong cuộc sống thì tăng lên.
Mùa xuân mơn mởn, thậm chí đôi khi Nhi nhanh còn cảm tưởng như đang mơn trớn . Mùa hạ nồng nàn , cháy bỏng. Mùa thu nhạt nhòa, xa xôi. Còn mùa đông thì lạnh lùng mà tế nhị.
Mỗi cuộc tình qua đi, ta như nhận ra một điều gì đó vừa cũ vừa mới. Có lẽ đó là lúc ta khát hơn một con người hiểu ta, khát hơn một tâm hồn đồng điệu I-)
 

fruit NHO

Active Member
Mỗi một mối tình qua đi, ta mới nhận ra rằng ta đã mất đi nhiều, song, cái ta được trải nghiệm trong cuộc sống thì tăng lên.
nhưng chị ơi !!yêu là đau khổ !!chia tay là đau khổ!!1 cuộc tình wa đi lại càng đau khổ!!nhiều khi người ta ko biết là mình có đủ dũng khí vượt qua ko nữa!
 
yêu nhiều đau khổ nhiều thất vọng cũng nhiều và cũng đầy tràn nước mắt
làm sao giờ khi con tim ta quá yếu đuối
có nhiều tình yêu đẹp thật nhưng cuối cùng nó sẽ kết thúc như thế nào vậy
 
nguyenhuyennhung said:
có nhiều tình yêu đẹp thật nhưng cuối cùng nó sẽ kết thúc như thế nào vậy
cuối cùng là lấy nhau ,chồng đi làm lãnh lương về nộp vợ trở thành osin không lĩnh lương ->akay+lũng cú->say good bye ->yêu người khác ->tiếp tục làm osin ->lại bắt đầu chu kì tiếp theo :D :D
 

chipcom

Member
Làm gì mà nghĩ đến tương lai xa thế???
Một viễn cảnh thật sung sướng.
Thành đạt.
Hạnh phúc.
Chồng giỏi con ngoan.
Ôi ...
bao giờ??? :D
 
nói nghe xa xôi
Con cháu
....
Cứ nghĩ tới bây giờ đã
đôi lúc mơ tưởng một tý thôi
Chứ cứ hão huyền>>>>sợ lâm bệnh lắm mọi người ạ
 

fruit NHO

Active Member
yêu nhiều đau khổ nhiều thất vọng cũng nhiều và cũng đầy tràn nước mắtlàm sao giờ khi con tim ta quá yếu đuối
có nhiều tình yêu đẹp thật nhưng cuối cùng nó sẽ kết thúc như thế nào vậy
1 cuộc tình wa con tim ta đã đau khổ ko chịu đc!!huống chi là nhiều!!
 
Cuộc tình của mình chưa hẳn đã qua, vậy mà tại sao mọi người đã tới để tấn công
Đó, giải thích được thì ổn quá
Chưa chia tay,
Thế mà đã luc lượt kéo tới
Lạ quá
 
Mọi người thích kể chuyện thì em cũng kể chuyện.

Một nhà triết học đi dạo trong công viên, gặp một chàng trai đang ngồi khóc.Nhà triết học hỏi chàng trai:" Vì sao anh khóc?"
Chàng trai trả lời:" Tôi vừa đánh mất tình yêu của cả đời tôi. Cô ấy nói cô ấy không còn yêu tôi nữa mà đã yêu người khác." rồi lại tiếp tục khóc.
Nhà triết học lớn tiếng nói:" Việc gì anh phải khóc về một việc vớ vẩn như vậy."
Chàng trai tức tối nói:" Ông đừng tưởng ông có học mà có thể nói thế nào cũng được nhé. Điều đó có thể là vớ vẩn, nhưng đối với tôi nó có ý nghĩa vô cùng quan trọng."
Nhà triết học bình tĩnh trả lời:" Hãy nghe ky những điều tôi nói, và cậu sẽ hiểu tất cả. Thực ra, cậu không mất đi tình yêu của mình. Cậu đã khóc vì nó, đã đau khổ vì nó. Như vậy, cậu vẫn có tình yêu. Người đánh mất tình yêu chính là cô gái kia chứ không phải là cậu. Thế thì việc gì cậu phải khóc lóc chứ."
Chàng thanh niên hiểu ra, cám ơn nhà triết học rồi quay trở về nhà, lòng nhẹ lâng lâng.

Trong cuộc sống cũng vậy thôi. khi ta lầm tưởng mình đã mất đi nhiều thứ , nhưng thực ra chúng vẫn luôn tồn tại xung quanh chúng ta, chẳng qua chúng ta đã không để ý, quan tâm đến mà thôi.
 

chipcom

Member
chị nhi nhanh ơi!
Chị và K có chuyện gì à?
Sao tự dưng nói nghe "thảm" thế???
À, chị đã biết điểm thi chưa?
Thế nào rùi???
 

fruit NHO

Active Member
Trong cuộc sống cũng vậy thôi. khi ta lầm tưởng mình đã mất đi nhiều thứ , nhưng thực ra chúng vẫn luôn tồn tại xung quanh chúng ta, chẳng qua chúng ta đã không để ý, quan tâm đến mà thôi
nhưng mà tìm mãi ko thấy thì sao?
 

fruit NHO

Active Member
Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi, tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?".

Và mọi thứ như sống lại: cây cối xanh tốt, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc...



ngạc nhiên ..
mình đã từng viết ??
giờ thì đang rất mệt mỏi và chán nản ???
 

gipypy_9x

Member
Đúng roài , mọi người đừng nên mệt mỏi và chán nả :)) , đừng mất thoài gian cho những việc vô nghĩa . tất nhiên ai mà chả có lúc buồn nhưng thoai , đời vẫn còn đẹp lắm ^^
 

fruit NHO

Active Member
THÀ CHỈ LÀ CỔ TÍCH
THÀ CHỈ LÀ HEO MAY
THÀ CHỈ MÙA THU HỎI
GIÓ CÓ BUỒN CHIA TAY


vừa viết 1 bài thơ ko phù hợp tâm trạng ...:( ---------> buồn theo!
hâm thật!
 

kiddo

Member
Tự dưng nhớ ra 1 bài thơ đọc đc từ lâu lắm rồi, ko biết còn nhớ chính xác ko nữa.

Cổ tích những vì sao (Thơ dịch)
Ngày xưa có một đôi trai gái yêu nhau
Nhưng cô gái bỗng đem lòng phụ bạc
Quay trái tim đi tìm người yêu khác
Bỏ chàng trai bơ vơ

Chàng trai lạnh lẽo cô đơn
Trái tim nhỏ ôm quá nhiều đau khổ
Đến một đêm trái tim chàng bùng nổ
Những mảnh tim bay khắp bốn phương trời

Những mảnh tim bay khắp bốn phương trời
Hóa thân thành ánh sáng
Cứ đêm đêm lại hiện về lấp lánh
Nói những lời chung thủy khổ đau

Vì thế khi người ta yêu nhau
Thường nhìn lên trời sao hẹn ước...
:)

Có những cái tưởng chừng ko thể vượt qua nhưng rồi cũng sẽ qua đi. Nhìn mọi chuyện đơn giản hơn để sống nhẹ nhàng hơn. Anyway, you still have yourself till the end...
 

MinhTrang_711

New Member
Co that cuoc song la mot cau chuyen co tich.....???

nguoi ta ra di...rat lau roi...bo lai con be mot minh tren con duong dai khong the dua vao ai...ko mot ai ca...
Nguoi thu ba xuat hien...ko la j voi con be...nhg lai dem den cho con be mot thu ma con be chua bao h co...tinh cam va su chan thanh...con be...nhu nho be lai truoc cai rong lon ay...nhg de quen di nguoi kia va den voi nguoi thu hai sao kho the?

Boi con be la nguoi phuc tap....con be...co mot tam hon cua mot nha van...sau nay biet dau se tro thanh mot nha van de viet nen nhung cau chuyen co tich...con be co qua khu dau buon...va nguoi thu ba...du co co....cung khong the bao boc lay con be....Nhieu khi con be thay dau...vi thay co loi...vi song ich ky...con be se phai lam j nhi....????
 

fruit NHO

Active Member
Chuyện cổ tích

Bên em tôi từng kể
Câu chuyện cổ tích buồn
Về sự nguồn biển cả
Giờ em còn nhớ không

Một khoảng trời mênh mông
Có người khổng lồ ấy
Cô đơn và vô vọng
Vì không người ngóng trông

Rồi cái ngày chờ mong
Có một cô gái nhỏ
Đến bên và than thở
Về sự đời long đong

Ngồi nghe và nghe mãi
Chàng ta chợt chạnh lòng
Và quyết tâm chia sẻ
"Cô bé ơi..." một lời

Cô bé chợt lặng lẽ
Tiếng gió đâu thì thào
Mà sao nghe man rợ
Có phải đâu tiếng người

Chàng khổng lồ chợt hiểu
Số phận của đời mình
Không bao giờ thay đổi
Bởi chỉ là đơn côi

Nỗi buồn ấy chan chứa
Đã vỡ tung vô bờ
Và đôi dòng suối lệ
Biển cả kia vỗ bờ

Cũng chính từ nơi đó
Ngày nay ta bên nhau
Cầm tay đùa trong gió
Với ngàn sóng yêu nhau.
 

rikku

Active Member
friendship4588 said:
Mọi người thích kể chuyện thì em cũng kể chuyện.

Một nhà triết học đi dạo trong công viên, gặp một chàng trai đang ngồi khóc.Nhà triết học hỏi chàng trai:" Vì sao anh khóc?"
Chàng trai trả lời:" Tôi vừa đánh mất tình yêu của cả đời tôi. Cô ấy nói cô ấy không còn yêu tôi nữa mà đã yêu người khác." rồi lại tiếp tục khóc.
Nhà triết học lớn tiếng nói:" Việc gì anh phải khóc về một việc vớ vẩn như vậy."
Chàng trai tức tối nói:" Ông đừng tưởng ông có học mà có thể nói thế nào cũng được nhé. Điều đó có thể là vớ vẩn, nhưng đối với tôi nó có ý nghĩa vô cùng quan trọng."
Nhà triết học bình tĩnh trả lời:" Hãy nghe ky những điều tôi nói, và cậu sẽ hiểu tất cả. Thực ra, cậu không mất đi tình yêu của mình. Cậu đã khóc vì nó, đã đau khổ vì nó. Như vậy, cậu vẫn có tình yêu. Người đánh mất tình yêu chính là cô gái kia chứ không phải là cậu. Thế thì việc gì cậu phải khóc lóc chứ."
Chàng thanh niên hiểu ra, cám ơn nhà triết học rồi quay trở về nhà, lòng nhẹ lâng lâng.

Trong cuộc sống cũng vậy thôi. khi ta lầm tưởng mình đã mất đi nhiều thứ , nhưng thực ra chúng vẫn luôn tồn tại xung quanh chúng ta, chẳng qua chúng ta đã không để ý, quan tâm đến mà thôi.

Không mất đi tình yêu trong anh, nhưng anh đã mất em rồi, và bỏ qua thứ triết học kia đi, khi tình yêu không còn nhận được từ 2 phía nữa thì tình yêu chính là một con dao . . cứa dần . . quẳng nó đi ngay . . :) hoặc . . thế nào mình cũng chẳng biết nữa, hì
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top