Giao hưởng Hoang tưởng của H.Berlioz (Tham khảo)

Giao hưởng Hoang tưởng của H.Berlioz

Nguồn http://www.giaidieuxanhcuoituan.vietnamnet.vn/huongdannghenhac/2005/03/386733/

Hector Berlioz

Hector Berlioz (1803-1869) là nhạc sĩ người Pháp có nhiều cải cách táo bạo trong lịch sử âm nhạc giao hưởng. Ông sáng bắt đầu sáng tác vào thập niên 20 của thế kỷ 19, nhưng những sáng tác trưởng thành của ông hình thành vào giai đoạn 2 thập niên 30 và 40 - thời kỳ mà âm nhạc lãng mạn châu Âu đạt được những thành tựu rực rỡ - và Berlioz là một trong những nhân vật đã đóng góp tích cực.

Ông là người theo chủ nghĩa lãng mạn. Âm nhạc của ông đẹp như tranh, đưa người nghe từ cảnh đẹp này đến cảnh đẹp khác. Với tài phối khí, tác phẩm của ông được ví như tranh của Delacroix, long lanh đầy biến ảo. Nó có thể diễn tả mọi sắc thái cảm xúc: dịu dàng, mềm mại, du dương, cho đến nghiêm khắc, giễu cợt, bi thảm, hùng tráng, mãnh liệt... Tuy nhiên, cốt lõi âm nhạc của ông vẫn là tính chất trữ tình.

Những tác phẩm của H.Berlioz mang tính cách sáng tạo, thoát khỏi những qui tắc kinh viện, Giao hưởng Hoang tưởng (Symphonie fantastique) là đỉnh cao tiêu biểu cho khuynh hướng nghệ thuật lãng mạn. Với giao hưởng này, ông đã đoạn tuyệt với truyền thống của chủ nghĩa cổ điển, đưa ra những qui tắc mới về việc xây dựng một tác phẩm giao hưởng. Hình thức và sự phát triển của một tác phẩm giao hưởng tùy thuộc vào những xúc động tự do, phóng túng của tác giả. Ông đề cao âm nhạc có tiêu đề như là một khả năng rộng lớn để mô tả hiện thực.

Giao hưởng Hoang tưởng gồm 5 chương:

Phần mở đầu là tâm trạng của một nhạc sĩ trẻ, đa cảm, ôm ấp một tình yêu vô vọng. Trong nỗi buồn, anh ta tự đầu độc mình. Cả 5 chương nhạc là một giấc mơ hoang đường như điều kiện để H.Berlioz thể hiện cảm xúc với thứ âm nhạc mới đầy sức lôi cuốn.

Chương I: "Ước mơ và sự đam mê" hồi tưởng những nỗi buồn không thể giải thích, niềm vui bất ngờ khi gặp người yêu. Âm nhạc Chương I nổi bật sự căng thẳng và tính tương phản gay gắt giữa các trạng huống tình cảm. Chương I được viết với hình thức sonate allegro có phần mở đầu chậm, chủ đề chính chứa yếu tố leitmotiv của toàn bộ tác phẩm.

Chuơng II: "Hội khiêu vũ", gặp người yêu trong lễ hội, nhưng rồi hình bóng ấy lại mất hút trong đám đông và những âm thanh náo nhiệt. Chương này như một bản valse duyên dáng và quyến rũ.

Chương III: "Cảnh đồng ruộng", một buổi chiều hè, tiếng kèn mục đồng, khung cảnh thiên nhiên với tiếng lá xào xạc... mang đến sự yên tĩnh. Chương này viết với hình thức 3 đoạn phức với đoạn giữa đầy xao xuyến và những xúc động mãnh liệt.

Chương IV: "Hành hình", chàng trai mơ thấy mình giết chết người yêu và bị kết án tử hình. Chàng bị đưa đi hành hình trong âm vang của một hành khúc. Âm nhạc khi thì tối tăm, khắc nghiệt, ảm đạm, khi thì trang trọng, chói lọi. Chương này thể hiện tài năng tạo hình ảnh trong âm nhạc của Berlioz.

Chương V: "Giấc mộng trong đêm hội ma quái", chàng trai thấy những gã phù thủy và những quái vật xúm lại để mai táng chàng, trong iếng cười, tiếng thét, tiếng rên ... Chương này được đánh giá là một tuyệt tác của Berlioz. Trên đề tài này, bản giao hưởng chỉ như cái cớ để tạo ra một loại âm nhạc khác thường. Chương này cũng tập trung những sáng tạo xuất sắc của ông trong lĩnh vực phối khí.
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top