c'est pour rire

ngothutra

Member
A cause de la stérilité du mari, les Dunnet ne pouvaient pas avoir d'enfants et ils décidèrent un jour de
faire appel a un père de substitution pour agrandir la famille. Le jour ou le père de substitution devait
arriver, M. Dunnet embrassa sa femme et dit :
- Je m'en vais. Le type sera bientôt là.
Une demi-heure plus tard, par hasard, un photographe spécialisé dans les photos de bébés faisant du
porte-à-porte sonna chez les Dunnet en espérant pouvoir vendre ses services.
- Bonjour madame, je viens pour... ?
- Oh non, pas besoin d'explication. Je vous attendais. L'interrompit Mme Dunnet.
- Vraiment ? , Fit le photographe. Très bien. Vous savez, je suis un vrai spécialiste des bébés.
- C'est pour cela que je vous attendais. Entrez donc et prenez un siège.
Après un moment, rougissante, elle demanda :
- Eh bien où commençons-nous ?
- Remettez-vous en a moi. Habituellement, j'essaye deux fois dans la baignoire, une fois sur le canapé
et éventuellement deux fois sur le lit. Parfois, le sol du salon c'est sympa aussi. On peut vraiment faire
ça n'importe ou !!
- Baignoire, sol du salon ? Pas étonnant que Jean, mon mari, n'y soit pas arrivé.
- Madame, aucun de nous ne peut garantir un bon résultat à chaque fois.
Mais si nous essayons plusieurs positions et que je prenne suivant six ou sept angles, je suis certain
que vous serez satisfaite des résultats.
- Mais ça fait beaucoup, quand même... s'étrangla Mme Dunnet.
- Madame, suivant ma méthode, un homme doit prendre son temps. J'aimerais entrer et sortir en
moins 5 minutes mais vous seriez déçue, j'en suis sur.
- Je ne savais pas. Fit timidement Mme Dunnet.
Le photographe ouvrit sa sacoche et sortit un album de photos de bébés.
- Celui-ci a été fait sur le toit d'un bus à Londres.
- Oh, mon Dieu !?, S'exclama Mme Dunnet, triturant son mouchoir.
- Et pour ces jumeaux, le résultat est exceptionnellement bon quand vous considérez combien ça a pu
être difficile pour la mère.
- Elle a eu des difficultés ??, demanda Mme Dunnet.
- Ho que oui ! J'ai du l'emmener au Zoo de Vincennes pour faire correctement le boulot. Les gens se
sont agglutinés sur 4 ou 5 rangs, se poussant pour avoir la meilleure vue. Une vraie représentation
théâtrale !
- 4 ou 5 rangs ??, demanda Mme Dunnet, les yeux écarquillent d'étonnement.
- Oui, répondit le photographe, Et ça a duré plus de 3 heures ! La mère criait et hurlait sans arrêt.
J'avais du mal à me concentrer. Quand le soir est tombé, j'ai pu enfin commencer. Et puis, quand les
écureuils se sont mis à mordiller mon équipement, j'ai juste eu le temps de tout remballer.
Mme Dunnet se pencha :
- Vous voulez dire que les écureuils ont mâché votre... hum... équipement ??
- Exact. Bon, madame, si vous êtes prête, je vais installer mon trépied et nous pourrons commencer.
- Votre... TRÉPIED ???
- Oh oui, j'ai besoin d'utiliser un trépied pour maintenir mon Canon. Il est vraiment trop gros pour que
je puisse le tenir longtemps....Madame ??? MADAME ???? .... Oh mon Dieu, elle s'est évanouie !
 
Bạn Ngô Thu Trà vô vàn iu wi' của bạn Nguyễn Hương Giang vô vàn xinh đẹp.
Bạn có thể kể lại vắn tắt câu chuyện... bằng tiếng Việt được ko?
(Khoảng 3 câu maximum).
Cám ơn nhìu.
 

ngothutra

Member
(Những ai biết tiếng Pháp thì nên đọc bản original ở bên trên nhé)


Do người chồng bị chứng vô sinh nên gia đình Dunnet quyết định tìm "người thay thế" mong kiếm một đứa con. Đến ngày hẹn gặp "người thay thế", ông Dunnet hôn vợ và nói:
- Anh đi đây. Hắn ta sẽ đến ngay đấy.
Nửa giờ sau, một bác phó nháy dạo chuyên chụp ảnh trẻ con tình cờ đi ngang qua nhà Dunnet và gõ cửa định hỏi xem họ có cần chụp ảnh cho con không.
- Chào bà, tôi đến để...?
- Ồ, không cần phải giải thích đâu. Tôi đang đợi ông.
- Vậy hả? - bác phó nháy ngạc nhiên. - Tốt quá. Bà biết không, tôi là chuyên gia về các em bé.
- Tôi đợi ông chính là vì chuyện đó. Mời ông vào và ngồi ở đằng kia.
Sau một lúc, bà Dunnet thẹn thùng lên tiếng:
- Ưm… chúng ta bắt đầu ở đâu?
- Bà cứ để tôi lo. Thông thường tôi thử hai lần trong bồn tắm, một lần trên trường kỷ và hai lần trên giường. Đôi khi ngay cả dưới đất trong phòng khách cũng thú vị. Việc đó hoàn toàn có thể làm được ở bất cứ chỗ nào!!
- Trong bồn tắm à, rồi lại dưới đất trong phòng khách? Thảo nào mà ông chồng Jean của tôi chẳng thể nào làm được.
- Thưa bà, chẳng ai trong chúng ta có thể đảm bảo có kết quả tốt trong mọi trường hợp. Nhưng nếu như chúng ta thử ở nhiều tư thế khác nhau và tôi lấy khoảng sáu hay bảy góc độ gì đó, tôi chắc là bà sẽ được thoả mãn.
- Nhưng như vậy đã là quá nhiều rồi ạ...
- Thưa bà, theo cách của tôi, người đàn ông phải có đủ thời gian. Tôi có thể vào và ra ngay trong vòng 5 phút, nhưng tôi tin là bà sẽ cảm thấy thất vọng.
- Tôi chẳng biết nữa, - bà Dunnet thẹn thùng trả lời.
Bác phó nháy bèn mở túi xách và lấy ra một lô ảnh em bé.
- Đứa này là tôi làm trên nóc một chiếc xe buýt ở Luân Đôn.
- Ôi chúa ơi!? - bà Dunnet kêu lên, tay bóp chặt khăn mu-soa.
- Còn cặp sinh đôi này, bà sẽ thấy kết quả còn trên cả tuyệt vời nếu biết được người mẹ đã gặp khó khăn đến chừng nào.
- Bà ấy gặp khó khăn à?? - bà Dunnet hỏi lại.
- Ô dĩ nhiên rồi! Tôi đã phải đưa bà ấy dến tận Vườn thú Vincennes để làm việc này. Người ta xếp quanh bốn năm vòng, chen lấn nhau để được xem cảnh tượng tuyệt vời đó. Cứ y như là trong phim!
- Bốn năm vòng?? - bà Dunnet tròn mắt thốt lên.
- Đúng vậy đó, - bác phó nháy trả lời. - Cảnh đó kéo dãi khoảng 3 tiếng! Người mẹ không ngừng kêu thét. Tôi đã mất tập trung. Rốt cục tới khi trời tối thì tôi cũng đã làm xong việc. Lúc đó, khi bọn sóc bắt đầu gặm nhấm đồ nghề của tôi, tôi chỉ còn vừa đủ thời gian để đóng thùng.
Bà Dunnet nhổm người dậy:
- Ý ông muốn nói là bọn sóc đã gặm nhấm... hưm... đồ nghề của ông??
- Đúng vậy. Được rồi, thưa bà, nếu bà đã sẵn sàng, tôi sẽ chuẩn bị chân gác máy để chúng ta có thể bắt đầu.
- Chuẩn bị... CHÂN GÁC MÁY???
- Ô đúng là vậy, tôi cần phải dùng cái chân gác máy để đỡ cái Canon của tôi. Nó quá to để tôi có thể giữ được lâu... THƯA BÀ??? BÀ ƠI????.... Ôi trời ơi, sao bà lại xỉu???…
 

Tra cứu điểm thi

Phần mềm mới

Quảng cáo

11223344550983550000
Top