fruit NHO
Active Member
Có người ngày xưa nhớ thương biển
ngày xưa biển xanh không như bây giờ ,biển là hoang vắng
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao ,biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan ,đời tôi đánh mất
giấc mơ không còn ,biển xưa đã cạn
Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi
Cùng tôi biển chết ,cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hoá kiếp mây ngàn ,cô đơn biển cạn
Có người hẹn tôi cuối phương trời
Biển xưa lắng nghe
Trắng xoá nỗi đau
Biển không lên tiếng
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao ,biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái ....
Đã bao nhiêu lần nghe QD hát biển cạn cũng như đã bao lần đọc biển cạn của KT mà tôi chưa bao giờ thuộc nhớ hết cả bài .Một bài thơ bao nhiêu người yêu thích ...âm hưởng gắn với hình ảnh như đan xen tạo nên dòng cảm xúc lẫn lộn .Hình ảnh hùng tráng của biển cả ,nhưng lại là biển cạn ...nghe phi thực tế ,gắn liền với nỗi đau của một tình yêu .Cả bài hát không có hình ảnh một biển sống trong hiện tại ,tất cả chỉ còn có tiếng sóng trong quá khứ .Tiếng sóng là tình yêu mãnh liệt của người con gái ''''''''sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất ''''''''...nhưng tiếc quá tình yêu của cô gái thì mạnh mẽ như sóng tràn mà người yêu cô thì thờ ơ ..đời tôi đánh mất .Trong thơ văn ,có mấy khi người ta ví tình yêu của người con gái như biển sóng-Hình ảnh chỉ để dùng cho người con trai khi ví như biển và bến đợi.Lời bài hát nghe nôn nao ,khắc khoải như lời than nuối tiếc của chàng trai .Trong không gian yên tĩnh của hiện tại chỉ nghe có tiếng sóng của quá khứ ,tiếng than của người con trai khi đánh mất tình yêu .Những lời hát làm tôi liên tưởng đến hai câu thơ của nhà thơ NK trong bài thơ thu vịnh :mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái -một tiếng trên không ngỗng nước nào .Hoa của năm ngoái không phải của hiện tại ,ngỗng của nước nào có bay qua nước mình thì cũng là ngỗng nước mình chứ sao lại gọi là nước nào ?Nói như thế là lấy tĩnh tả động.Khi nước đã mất thì không còn là nước của mình ,hoa năm ngoái không còn trong thực tế .Chỉ là ảo ảnh nuối tiếc một chế độ .Một chế độ mục nát ,tuy không viên mãn nhưng còn có độc lập còn hơn cái tình cảnh hiện tại nước mất nhà tan vào tay ngoại quốc .Biển cạn ý tứ xa xôi cũng vậy :lấy cái động trong quá khứ mà nói cái tĩnh của hiện tại,lấy tĩnh của cảnh mà nói động của hồn .Quá khứ dù không tuyệt vời như mơ ước nhưng nếu đánh mất sẽ chẳng bao giờ lấy lại được .
...Biển không lên tiếng
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao ,biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái ....
ngày xưa biển xanh không như bây giờ ,biển là hoang vắng
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao ,biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan ,đời tôi đánh mất
giấc mơ không còn ,biển xưa đã cạn
Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi
Cùng tôi biển chết ,cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hoá kiếp mây ngàn ,cô đơn biển cạn
Có người hẹn tôi cuối phương trời
Biển xưa lắng nghe
Trắng xoá nỗi đau
Biển không lên tiếng
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao ,biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái ....
Đã bao nhiêu lần nghe QD hát biển cạn cũng như đã bao lần đọc biển cạn của KT mà tôi chưa bao giờ thuộc nhớ hết cả bài .Một bài thơ bao nhiêu người yêu thích ...âm hưởng gắn với hình ảnh như đan xen tạo nên dòng cảm xúc lẫn lộn .Hình ảnh hùng tráng của biển cả ,nhưng lại là biển cạn ...nghe phi thực tế ,gắn liền với nỗi đau của một tình yêu .Cả bài hát không có hình ảnh một biển sống trong hiện tại ,tất cả chỉ còn có tiếng sóng trong quá khứ .Tiếng sóng là tình yêu mãnh liệt của người con gái ''''''''sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất ''''''''...nhưng tiếc quá tình yêu của cô gái thì mạnh mẽ như sóng tràn mà người yêu cô thì thờ ơ ..đời tôi đánh mất .Trong thơ văn ,có mấy khi người ta ví tình yêu của người con gái như biển sóng-Hình ảnh chỉ để dùng cho người con trai khi ví như biển và bến đợi.Lời bài hát nghe nôn nao ,khắc khoải như lời than nuối tiếc của chàng trai .Trong không gian yên tĩnh của hiện tại chỉ nghe có tiếng sóng của quá khứ ,tiếng than của người con trai khi đánh mất tình yêu .Những lời hát làm tôi liên tưởng đến hai câu thơ của nhà thơ NK trong bài thơ thu vịnh :mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái -một tiếng trên không ngỗng nước nào .Hoa của năm ngoái không phải của hiện tại ,ngỗng của nước nào có bay qua nước mình thì cũng là ngỗng nước mình chứ sao lại gọi là nước nào ?Nói như thế là lấy tĩnh tả động.Khi nước đã mất thì không còn là nước của mình ,hoa năm ngoái không còn trong thực tế .Chỉ là ảo ảnh nuối tiếc một chế độ .Một chế độ mục nát ,tuy không viên mãn nhưng còn có độc lập còn hơn cái tình cảnh hiện tại nước mất nhà tan vào tay ngoại quốc .Biển cạn ý tứ xa xôi cũng vậy :lấy cái động trong quá khứ mà nói cái tĩnh của hiện tại,lấy tĩnh của cảnh mà nói động của hồn .Quá khứ dù không tuyệt vời như mơ ước nhưng nếu đánh mất sẽ chẳng bao giờ lấy lại được .
...Biển không lên tiếng
Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao ,biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái ....